Thậm chí nếu có được chút thì giờ rảnh rỗi, anh cũng đã quá mệt mỏi. - James siết nhẹ bàn tay vợ và cúi xuống thì thầm. Mãi đến chiều hôm sau, tớ vẫn không nhận được tin tức gì của Jennifer, nên tớ bèn đến gặp cô ấy để hỏi thăm tình hình công việc.
- Theo tớ biết thì bộ phận của cậu lúc nào cũng hoàn thành tốt công việc. - Tớ cũng không hiểu nữa. Vì sao anh vẫn gặp rắc rối sau khi đã rút kinh nghiệm rất nhiều so với những ngày đầu làm quản lý? Anh đã thiếu sót điều gì kia chứ? Tại sao vấn đề ủy thác công việc cho nhân viên lại phức tạp đến thế? Anh phải làm gì mới có thể tiên liệu hết những khó khăn có thể xảy ra? Hàng chục câu hỏi cứ xoay tròn trong đầu James.
Đôi khi nhớ lại, anh mong mình không bao giờ phải trở lại quãng thời gian trước đây. Khi về đến nhà, James quyết định là sẽ phải thay đổi. Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn.
- Josh không đợi James phải nói ra điều đó. - Biết làm thế nào được, - Jones phá lên cười. - Khởi đầu thì khá tốt.
- James đính chính và nhìn thẳng vào mắt Josh. Trong khi đó, lịch làm việc của James lại chẳng cân đối chút nào. "Tôi làm ông thất vọng ư?", cô ấy vừa nói vừa nhìn tớ như thể tớ vừa đánh đổ cà phê lên chiếc váy mới của cô ấy vậy.
Cậu biết không, tớ như bị hắt nước vào mặt khi cô ấy từ tốn nói rõ từng lời: "Thực tế là tôi đã không hề biết. Thế nhưng cứ mỗi lần giao việc cho họ là y như rằng anh lại phải gánh thêm một số việc nữa. Anh vừa nghe nhạc vừa xem lại từng công việc đã giao cho các nhân viên trong tuần qua.
James vẫn còn nhớ nét mặt tỏa sáng vì tự hào của Jessica khi cô ấy bước vào văn phòng anh để báo cáo công việc. - Thôi khỏi, tớ mới uống xong. Anh vừa nghe nhạc vừa xem lại từng công việc đã giao cho các nhân viên trong tuần qua.
Bên cạnh đó, sức khỏe của James bắt đầu báo hiệu cho thấy anh không còn khỏe như trước nữa. Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy. Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn.
Sự việc vỡ lở, sắp tới hẳn tớ phải tốn nhiều công sức để khắc phục hậu quả này. Đó quả là một câu nói hay. Sếp của James rất lo lắng và đắn đo về năng lực của họ.
Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa. Trong khi đó, lịch làm việc của James lại chẳng cân đối chút nào. Và điều kỳ diệu hơn cả là hai cậu con trai đầu lòng của hai gia đình này đều ra đời vào cùng một ngày, trong cùng một bệnh viện, và hai bà mẹ đã nằm cạnh giường nhau!