Tôi không thúc ép họ gì hết. điềm chỉ lại cuộc đời mình, họ thường chú tâm đến lợi ích chảy ngầm bên dưới những vận đen của họ. xử lý xong các dữ liệu,chỉ một ngày trước cuộc công bố kết quả,chúng tôi thu thập được một lượng thông tin đặc biệt khác thường.
“mùa xuân rồi tôi bị gãy xương bánh chè, nhưng không có bảo hiểm y tế. Vậy mà tôi đã sống với anh ta tới bốn năm rưỡi. trong một cuộc phỏng vấn, Susan sụt sùi giải thích: “không ai muốn ngồi chung xe hơi với tôi, và nếu tôi đi đến nhà ai thì tôi luôn bị la là hãy ngồi yên một chỗ, đừng nhúc nhích gì hết”.
Như một người không may bộc bạch: “cứ như lúc nào có điều gì dễ chịu xảy ra với tôi lại có kẻ xô tới, dẫm bàn chân xấu xí của hắn lên tôi và hét “hừ, nó vui quá nhiều rồi đấy, và thế là, tình huống thay đổi. Ông làm chủ một trong những tờ báo lớn nhất nước Mỹ, vận động gây quĩ để xây dựng bệ Nữ Thần Tự Do, sáng lập ra giải thưởng Pulitzer đầy uy tín dành cho báo chí. Có một người bạn xa thành phố ghé thăm.
để rồi tôi sẽ hòan toàn bất lực vào ngày hôm sau. Những kỹ thuật này xoay quanh một chiều hướng tính cách quan trọng khác: “phóng khoáng”. Clare không may trong nhiều khía cạnh của cuộc sống, bao gồm cả nghề nghiệp và chuyên tình cảm.
Cho đến giờ, chúng ta đã bàn qua ba giai đoạn thực hành trong trường học may mắn: tuyên bố quyết tâm thay đổi; ôn lại hồ sơ may mắn, và thực hiện các kỹ thuật suy nghĩ và hành xử như người may mắn. bạn có 10 phút để nói chuyện với người đã lâu bạn chưa nói chuyện. nhờ nói chuyện với Sue, bạn chỉ cách 300 người mà Sue thân quen có một cái bắt tay.
Khi gặp buồn hay xúi quẩy, nhiều người may mắn nói rằng sẽ thật ích lợi khi bỏ ra chừng 30 phút để trút bỏ những cảm xúc tiêu cực. Nào, giờ hãy tưởng tượng mình đang ở trong một khung cảnh mà mình cảm thấy thư thái, thả lỏng. tôi liền vay ngân hàng một khoảng tiền lớn và thế chấp tài sản để mua nhà.
những họa sĩ, nhà thơ, nhà văn thường nhắc đến khả năng trực giác khi nói về quy trình sáng tạo nằm đàng sau những bức tranh, bài thơ, và tác phẩm văn học của họ. Tránh để cho sự mào đầu của bạn không tự nhiên và giả tạo, mà hãy lợi dụng ngữ cảnh tự nhiên hầu bắt chuyện – như là bạn đang đứng xếp hàng kế bên một người, hoặc tình cờ đang lựa sách ở cùng một khu vực của tiệm sách, hoặc ngồi kế bên ai đó trên xe lửa hoặc trên máy bay. Hãy cố bắt chuyện với nhiều người hơn nữa, dùng ngôn ngữ cơ thể để cuốn hút mọi người và giữ liên lạc với bạn bè, đồng nghiệp.
sau khi tưởng tượng ra ba cuộc hẹn hò thất bại, một người không may bình luận: “tôi sẽ chẳng làm gì cả. Nhưng chúng ta cứ thử. Jonathan không phải là người duy nhất nhận thấy về tầm quan trọng của việc để cho chuyện xấu qua đi.
Như trường hợp Robert, một nhân viên an toàn hàng không 45 tuổi, ở Anh. Martin thì lại khác hoàn toàn. như nhiều người may mắn tham gia nghiên cứu của tôi.
lúc này bạn cảm thấy ra sao? Bạn đang nắm giữ tương lai của bạn trong tay. họ dự định sẽ bay trở về trong vài ngày sau, nhưng vì tuyết rơi dày đặc nên tất cả các chuyến bay đều không có thể cất cánh được. tôi xuất hiện chẳng có gì ấn tượng.