Leche69

Ông chồng đi vắng, người yêu của con trai ở nhà bị khuất phục bởi bố Anh xã Nắc quá giỏi

  • #1
  • #2
  • #3
  • Một tài năng thiện bao giờ cũng có năng lực lớn hơn nhiều so với tài năng ác. Nếu dư luận tiếp tục ơ hờ thì bạn sẽ cư xử theo một cách khác. Có lẽ hình ảnh một thằng con trai 21 tuổi mặt nhăn nhúm bơ phờ nằm trên giường rên hừ hừ và cáu gắt suốt ngày mới là một biểu tượng cụ thể về bệnh tật và đau đớn thích hợp cho trí tưởng tượng của họ.

    Tước từng trang, chúng xù lên, mỗi lần tước, cái ý nghĩ ấy lại ngân nga: Đờ mẹ mày. Những con vật, những con người tự tử nhiều quá. Bác cũng hiểu, vứt điếu đi.

    Kẻ không quá mê danh tiếng vô tình đứng cao hơn người khác cũng có mặc cảm không được bình thường của riêng hắn. Hàng mi dài ôm lấy đôi gò mắt. Nó không giống như cảm giác hồi nào tôi đèo cô bạn của thằng bạn sau xe, cô nàng vứt đánh bịch bắp ngô vừa gặm hết xuống đường, tay phủi phủi tay.

    Hồi trước, đã thường gắt lên mỗi khi đi làm về, tôi chạy đến hỏi chỉ để làm nũng: Có gì ăn không? Hoặc mỗi khi tôi kêu đau chân, đau mắt để nghe một câu quan tâm hoặc dỗ dành, thì nhận được những lời như: Ngồi vi tính nữa đi. Nhưng thơ đâu có phải là một khối trọn vẹn thơ ngây. Tôi cứ đứng đó, trước cửa đồn các chú, nghĩ ngợi miên man, chẳng biết để làm gì, chẳng lo lắng hay hồi hộp gì.

    Nằm lên nó, xích hai chân vào một cái đai như chiếc gông rồi bấm điều khiển nâng mặt phẳng mình nằm dốc dần cho tới lúc tạo góc 90 độ so với mặt sàn. Cuối cùng trả lời Vâng là hợp nhất. Rôm rả, anh họ lại đem vài giai thoại về bạn ra kể: Một hôm trời lạnh ơi là lạnh.

    Thế giới quan của bác về một khía cạnh nào đó rất rộng. Càng ngày càng đông những kẻ hững hờ. Trước thì cảm giác người nặng trịch, không tài nào động cựa.

    Hơn nữa, họ không thông minh đến thế đâu. Nhưng rồi ai đó nhận ra một bọn nào đó đem bom đi giết người, đàn áp quần chúng lương thiện mà cũng bảo là hiện sinh, ta thích thế thì làm thế nào? Hết xe này đến xe kia khoe giọng hát của mình trong cuộc thi ngoài trời.

    Gần cuối buổi, đang bê chai thì có một người đàn bà chưa già ngồi ăn ở bàn bên trái gọi giật lại: Mày ơi, dọn chỗ bát này đi. Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ. Rõ ràng phải đi trình báo.

    Và khi tích trữ được thì tôi lại mệt vì sự đi quá tải của đầu óc nhỏ nhoi. Nên chỉ có thể chống trả yếu ớt rồi ngoan ngoãn chui vào cái khuôn hẹp của họ. Ngần ấy năm không ngửi thấy mùi gì, thật khổ.

    Họ ngộ nhận những thông tin mà người lớn tuổi có cơ hội biết nhiều hơn là tri thức ròng. Mình chẳng bao giờ phải tính toán với mình. Là oang oang toàn thứ mình không biết.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap