Hiểu biết này đến hết sức đơn giản. Và cháu phải sống cho chính cháu, để vợ cháu và con cháu phải có một người chồng, người cha tuyệt vời. Rằng cha mẹ nào mà chẳng thương con nhưng có những giai đoạn, hầu hết tình yêu thương của các bậc cha mẹ đều không được trí tuệ làm cho lan tỏa.
Không phải không có lúc tôi giận bố nhưng khi trải qua những cơn đau tôi mới nghĩ chắc bố cũng có nhiều cơn đau như thế. Ở đây, còn được tập, được bơi, ngày đến mấy lần cũng được. Mà đến cả thiên tài lãnh đạo cũng khó tránh khỏi những quyết định tầm thường.
Chúng tôi cùng đi bộ đi học và cùng đi bộ về. Đối xử hiền hòa với nhau nhưng đầy xao lãng với thời cuộc. Còn giọng cao thi thoảng ló ra khi giao tiếp với những người lớn thân quen mà bạn thấy mình bé con và có thể buông lỏng phần nào trước họ.
Không có chim non ở trong. Dưới cái chân đế vuông đó lại là bốn cái chân nho nhỏ như cúc áo sơ mi, dày chừng gấp đôi. Và vì thế, chúng ta lại hay tin vào những chuyện đùa.
Chụp xong lên chiếu đánh chén ngắm ngó người ngợm phố phường. Nhưng dần dần thì cũng gỡ được chút ít. Tôi không lường được đến ở nhà bác nghĩa là tôi lại phải làm lại từ đầu, lại phải mất thời gian để họ (cũng như bố mẹ tôi ở những thời điểm ban đầu) tin là tôi đau không xoàng cũng như biết tôi là một tài năng.
Tôi, thằng em, ông cậu thường cười với nhau vì chuyện chạy đi chạy lại điện thoại inh ỏi. Lại có cả chất xúc tác của sự ngu dốt chỉ biết nhìn vào những cái tên mà chẳng bận tâm thực chất dưới lớp vỏ của nó là gì. Theo thời gian, họ tìm thấy những giá trị của nó dù không phải tất cả.
Hay ông định viết một câu chuyện kêu gọi người ta quyên góp cho vợ ông. Chuyện này chả cần thanh minh làm gì. Hai anh em kéo co vài lần bỗng bạn thấy mình không thấy mặt ông anh.
Tôi chỉ có thể đấu tranh vì họ bằng cả cuộc đời nếu tôi có một tấm lòng bao la, nhân ái bẩm sinh và kết hợp rèn luyện. Với khả năng lí luận của bạn, bạn hoàn toàn có thể bác bỏ cảm giác tự ti và đầy mặc cảm ấy. Biết mua quà tặng người thân khi đi du lịch về.
Em có thương mẹ không? Đang ăn, ngước nhìn chị, cười méo mó: Không biết. Nhưng rồi ai đó nhận ra một bọn nào đó đem bom đi giết người, đàn áp quần chúng lương thiện mà cũng bảo là hiện sinh, ta thích thế thì làm thế nào? Chẳng cần gì nữa cả.
Đầu ta đang bệnh lắm, bỏ bê nhiều quá, không theo kịp tiến độ nữa. Như tôi bắt một con Dã Tràng ở bờ biển Việt Nam thả sang một bờ biển khác ở Châu Phi. Thế giới quan của bác về một khía cạnh nào đó rất rộng.