Còn cần gì nữa? Các ngươi có biết là mình đang đánh thức những bông hoa ly xinh đẹp của ta không? Giờ đang là giờ ngủ trưa của chúng. Thưa Nữ hoàng của các loài cây, xin Người cho phép con được tỉa bớt một số nhánh cây trong rừng này có được không ạ? Không chỉ có thế, sai lầm của ngươi là không đi tìm biện pháp mà luôn đi tìm lý do biện hộ, củng cố cho sự mất niềm tin của mình.
Merlin đứng nhìn theo Sid cho đến khi tiếng có ngựa xa dần. Tuyệt vọng và không còn tin vào mình nữa. Sid nhận thấy rằng cái mà bà thiếu lại chính là cái mà chàng đang cần: một dòng suối.
Vì nếu biết trước sự thành công và may mắn luôn đến với mình, thì tôi sẽ không có cơ hội khẳng định hay thử thách nữa. Ngày cứ tàn dần nhưng vẫn chẳng có chuyện gì xảy ra. Sẽ có lúc anh cần dùng đến hay trao cho người cần đến nó.
Nhưng biết đâu Merlin không nói dối? Nếu đó thật sự là cây bốn lá mang lại sự may mắn vô tận thì sao? Còn nếu Người không muốn nói chuyện bây giờ thì con sẽ quay lại sau ạ. Anh đã quyết định giúp đỡ Bà chúa hồ và vì thế đã giúp luôn cho cả bản thân mình.
Quả là may mắn không bao giờ ở bên tôi. Cây Bốn Lá thần kỳ không? - Mụ hạ giọng một cách nham hiểm. Tôi đã có được cửa hàng thứ hai, thứ ba, rối thứ tư, và cứ thế.
Nó không chỉ kỳ diệu với các bạn mà ngay cả với chúng tôi - những người thực hiện cuốn sách này. Phải biết tin vào chính mình. Nott phóng ngựa như điên suốt đêm thứ bảy về hướng khu rừng hoàng gia để kịp nhổ Cây Bốn Lá thần kỳ trước Merlin.
Nhưng sau đó các đối thủ cạnh tranh xuất hiện ngày càng nhiều và thế là lượng sản phẩm bán ra của công ty tôi bắt đầu sụt giảm. Tôi không nghĩ là mình đã sáu mươi tuổi rồi. Trong mười năm liên tục, tôi luôn tái đầu tư những gì mình đã có được.
Cậu là người bạn thân duy nhất mà tôi có,mà tôi luôn nhớ về. tất cả tài sản của mình. - Vì nếu ta không làm như vậy thì người sẽ không tin ta.
Sid nhận ta tầm quan trọng của câu nói: "Đừng cho là mình đã cố gắng rồi, mình vẫn có thể làm được việc gì đó hữu ích nữa". Và ông bước xuống đến bên anh. Chàng biết ngay đó là chính là Sequoia.
Mười lăm năm gần đây tôi đã phải cố gắng hết sức để có thể sống được qua ngày. Và tôi cũng có thể tạo nên những may mắn khác. Chúng mau chóng tàn lụi như những hạt giống được rơi xuống sa mạc khô cằn.