Và nhận ra khi sức khỏe không cho phép thường xuyên đá bóng, đầu bạn mệt hơn rất nhiều. Bởi vì, với những con người thành thật và tử tế ở một mức độ lớn hơn giả dối, anh sẽ thấy điều kỳ lạ. Đơn giản là vì bạn tránh cho họ nguy cơ trong tương lai sẽ phải chịu đựng một kẻ gàn dở thật sự làm khổ vợ con, họ hàng và người đời.
Thế là những bực dọc không biết trút vào đâu cứ dần hình thành. Ôi, cuộc đời của bác tôi. Bác trai có mấy câu tủ làm bạn muốn bội thực.
Nhưng không viết thì sống vô nghĩa với lòng kiêu hãnh còn nhục hơn viết, đôi khi tức là chết. Những bản sao của sự quỷ quyệt và tàn độc. Hai lần đại bác bên dưới bắn ngược lên: Khẩn trương lên nào.
Phải trình đơn cho cái loại đó, nhục lại còn làm cao, còn chửi đổng. Rồi bảo cảm ơn ta đi. Chúng là những bước chân của suy nghĩ.
Khi mà bạn rời xa căn nhà phía trước là con mương ăm ắp nước. Hoặc: Môn này không phải học. Và luôn là một cô thủ thư đầy trách nhiệm, lưu giữ và sắp xếp khá ngăn nắp những gì mà bạn cứ tưởng bạn đã quên béng và bị xóa sạch mất rồi.
Sách cũ thì cũng đừng xé chứ. Thế thì anh không dám. Bạn hy vọng sự không biết rằng cứ chịu đựng thế này có thể giết bạn được tha thứ khi chẳng may bạn tự giết mình trong chờ đợi.
Tôi vẫn ngồi không động tĩnh như gỗ đá. Rồi dùng một sợi xích dài khóa chung nó với những chiếc xe bị giữ khác. Thứ mà tôi hay bẻ bai.
Nơi mà vì đã nhiễm sự thờ ơ, chẳng ai ủng hộ anh. Không phải lúc này, không phải nhiều lúc, nhưng không phải không có lúc bạn muốn nói thẳng vào mặt bất kỳ một thằng bạn, một người quen nào: Mày ích kỷ, ngu và hèn như một con lợn. Nó còn mâu thuẫn khá gay gắt với cái thực thực hư hư của viết cũng như sự hồn nhiên của bạn.
Bạn không muốn cãi lại. Như tôi trôi nổi khắp phố phường, không sợ lạc nữa nhưng chẳng biết đường nào ra đường nào. Lại chơi vào lúc đau đầu thì thật ngốc.
Và thế là thế hệ sau lại phải gánh những tàn tích. Rồi đột nhiên máu ở ngực chảy rong róc. Tôi hy vọng việc sớm nhìn nhận ra điều này sẽ làm chúng ta hành động cùng nhau sớm hơn để loại bỏ dần sự ngu dốt cho nhau.