Tôi sẽ gặp lại anh ở thị trấn. "Theo lời Merlin thì Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc trong khu rừng này, còn theo lời thần Gnome thì điều này lại không thể nào xảy ra. Anh đã thông minh và kiên trì tạo ra những điều kiện cần thiết để làm cho nó đến với anh.
- Có chắc là ông đang không nói dối ta không? Hay là ông đã nói với gã Sid - hiệp sĩ áo trắng cưỡi con bạch mã - về cái cây đó rồi! Sid đang chìm sâu trong giấc ngủ yên bình với giấc mơ hy vọng về một điều kỳ lạ sẽ đến vào ngày mai. chàng còn cần thứ gì khác nữa không nhỉ?
Có rất nhiều Cây Bốn Lá thần kỳ, có cả phần cho ngươi, thế nhưng ngươi đã bỏ cuộc: ngươi đã đánh mất niềm tin vào điều tốt, vào chính bản thân mình. Merlin ra hiệu mọi người im lặng nghe ông nói tiếp: Cây bốn lá không thể mọc được ở nơi nào có đá.
Đôi lúc, tôi còn cảm nhận được cái ôm nồng ấm mà chúng ta vừa trao nhau cách đây một tiếng. Đối với những người chỉ tin vào vận may thì việc tạo ra những điều kiện để được mya mắn xem chừng thật ngớ ngẩn. Chàng đang làm những gì mình phải làm.
Và "điều gì đó" chính là tạo ra những điều kiện cần thiết để đảm bảo rằng những cơ hội - điều mà ai cũng có - không chết dần chết mòn như những hạt giống rơi trên mảnh đất khô cằn. Và "điều gì đó" chính là tạo ra những điều kiện cần thiết để đảm bảo rằng những cơ hội - điều mà ai cũng có - không chết dần chết mòn như những hạt giống rơi trên mảnh đất khô cằn. Vì thế nếu cứ tiếp tục đi tìm nó thì hẳn sẽ là một điều vô ích.
Ta chỉ nhận nước vào mà chẳng tạo ra bất cứ dòng chảy nào lấy nước từ ta cả. Chúng mau chóng tàn lụi như những hạt giống được rơi xuống sa mạc khô cằn. Sid nằm đó ngắm nhìn mảnh đất nhỏ mình vừa mới vun xới.
Tôi không thuộc loại người thích sự an nhàn. Sid nằm đó ngắm nhìn mảnh đất nhỏ mình vừa mới vun xới. Ta là Chúa tể của Số phận và May mắn.
Ngược lại sự may mắn thật sự là do chính cậu tạo ra, nó phụ thuộc vào cậu. Dù cho khu rừng Mê Hoặc là vô cùng rộng lớn nhưng ta muốn tìm ra nó, ta biết những người có thể giúp được ta. Tôi chẳng có ý gì cả.
Tôi luôn có trách nhiệm về tất cả những việc diễn ra quanh mình. Một thoáng suy nghĩ. -Bốn với chẳng ba lá! - Nott nói với giọng chán chường - Ba ngày rồi thật là công cốc, ta tìm mãi mà chẳng thấy đâu.
Chúng ta đã không tình cờ gặp nhau. Nott đã từng nghe nói về Bà chúa hồ. Cúi đầu, im lặng không dám nhìn vào Merlin, Nott xấu hổ quay đầu lặng lẽ bỏ đi.