Nó thật xấu xa! Đó là thứ đáng khao khát nhất nhưng cũng khó có được nhất trên cõi đời này. Sid đang chìm sâu trong giấc ngủ yên bình với giấc mơ hy vọng về một điều kỳ lạ sẽ đến vào ngày mai. Chàng thấy bốn lá hình trái tim của nó mở bung ra hứng lấy những tia nắng mặt trời rực rỡ xuyên qua những nhánh cây khổng lồ bao quanh nó.
Chính anh đã quyết định đi tới khu rừng Mê Hoặc. Người ta thường nói: "Còn nước - còn tát. Anh đã quyết định giúp đỡ Bà chúa hồ và vì thế đã giúp luôn cho cả bản thân mình.
Ở độ tuổi sáu mươi, sau bao thất bại đắng cây và tuyệt vọng, ông vẩn nở được một nụ cười hồn nhiên. Sid vô cùng vui mừng. Hắn cũng như ta đều biết Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc ở đâu.
Giờ đây, anh chỉ chăm chú vào mỗi một điều: căng mắt tìm kiếm bất cứ dấu hiệu nào giúp anh tìm thấy cây bốn lá. Giấc mơ giúp chàng quên đi cái khả năng rằng số phận sẽ không mỉm cười với chàng, và may mắn sẽ giúp chàng chọn đúng vị trí mà cây bốn lá sẽ mọc lên trong vài ngày tới. - Dĩ nhiên là không rồi! Giọng nói nhà ngươi dường như cũng muốn khẳng định điều đó rồi.
Nott nhảy xuống ngựa và đi tới phía trước bà. Ngươi thấy đó, khu rừng này nơi nào cũng bị bao phủ bởi những tán lá rậm rạp. Ngược lại với Nott, sáng hôm đó, ngay khi vừa thức dậy, Sid thấy ngay kết quả của những việc chàng đã làm đêm hôm qua: chàng thấy những tia nắng mặt trời rạng rỡ chiếu sáng mảnh đất tươi tốt đầy nước mà chàng đã chuẩn bị.
- Cảm ơn Người đã trả lời con. - Lắng nghe đây! Ta biết ngươi đang chờ điều gì. Vì thế Nott lên ngựa đi hỏi thăm tất cả những sinh vật anh gặp trên đường về nơi cư ngụ của thần Gnome.
Chàng muốn cảm ơn ông thật nhiều. Thế ngày mai chàng sẽ làm gì đây? Biết đâu còn có những việc rất cần thiết mà chàng chưa làm thì sao? Chàng đã làm việc suốt đêm để dự phòng cho điều đó. Ông ấy sẽ bảo cho ta biết Cây Bốn Lá thần kỳ mọc ở đâu.
Không một giây lãng phí, Sid liền leo lên lưng ngựa. Giấc mơ giúp chàng quên đi cái khả năng rằng số phận sẽ không mỉm cười với chàng, và may mắn sẽ giúp chàng chọn đúng vị trí mà cây bốn lá sẽ mọc lên trong vài ngày tới. Năm phút sau, cơn mưa "may mắn" chấm dứt.
Tuyệt vọng và không còn tin vào mình nữa. Giờ thì tôi phải kiếm cái gì ăn đây. Năm đầu tiên công việc kinh doanh của tôi diễn ra khá suôn sẻ, vì thế tôi đầu tư nhiều hơn vào việc sản xuất túi xách với các nguyên liệu da thật và đã đi khắp nơi để tìm hiểu về cách làm ăn của những cửa hàng da khác.
Seqouia im lặng suy nghĩ. Bà là cư dân đầu tiên của khu rừng, thế thì chắc hẳn bà phải biết điều gì đó về cây bốn lá chứ. Nott bắt đầu cảm thấy căm ghét sự may mắn.