Vợ bảo: Thế lúc dự báo đúng anh chỉ đọc mà cũng được thơm lây thì sao. Hoặc là tôi ích kỷ, tôi bất hiếu, tôi bất cần thì những điều đó lay chuyển được tôi ư? Nếu tôi là kẻ (mà theo tôi là) chẳng ra gì như thế thì rốt cục, những sợi dây liên kết giữa họ và tôi hay giữa chúng ta không phải là tình người. Đồ gian dối, mày chứng minh tấm lòng cao thượng hệt như một bà trưởng giả! Sự tan rã đạo đức bắt đầu từ những tấn bi kịch thế này, lừa ông sao được?
Có những con người mà tâm tính và tuổi tác dường như chẳng thể làm họ tốt hơn hoặc cảm thấy tốt hơn khi đối diện với sự thật, với sự ngộ nhận. Nó gióng lên những hồi chuông báo động tình người dù nó cũng tham gia vào việc làm ảo nó. Không thiếu những học viên của trường an ninh gần đó dù đã đến giờ cấm túc.
Còn một ngày nữa mới tới hạn. Ngồi vào bàn cả ngày cũng nhức cơ. Nhưng em nghĩ không phải cháu không biết tôn trọng mọi người đâu ạ.
Nó bảo: Người ta không thích mách thì thôi. Tin hay không rồi bác ta cũng giải mình đến đồn công an nơi gần nhất. Và chúng mình lại lén lút hôn nhau khi con chim lạ trên ngọn cây cao vút vừa hót.
Món nợ đời lớn nhất của đời người là tình cảm. Nhưng mà buồn… Ờ, thì cho buồn một tí. Khi mà bạn cần những khoảng tĩnh lặng và tin cậy để tinh thần thư thái tiết ra những chất sống vá lại những tế bào và tự chữa lành những vết thương trong tâm hồn, trong cơ thể thì bạn lại phải sống giữa môi trường mỗi ngày không thể không nghe tiếng chấm choé nhau.
Đã thôi không quá nghĩ mình đáng nhẽ phải đi tĩnh dưỡng vì thần kinh mình cần nghỉ thực sự. Có thể leo lên băng ghế cao hơn để nằm nhưng nóng hơn. Giữa thẳng thắn và kiêng nể.
Mà đếch giấu được những dòng nước mắt chả hiểu sao cứ đòi li dị cái thân xác đầy nhục nhã ấy để rơi đánh bịch xuống đất. Tự do hay không còn tùy vào bộ óc của chính bạn. Lúc đó bạn đang dọn khăn trải bàn.
Không để ý đến thì nó cũng trở nên vô nghĩa. Khi được tôn trọng như thế, còn cách nào khác là cố mà muốn sống và yêu đời sống này. Về trả vay, cho nhận.
So với họ, đó chỉ là những tiếng lá rơi. Nhưng không phải không có những mảnh đất mà con người thực sự biết cách yêu thương nhau. Hoa sữa đẹp, cân đối, xanh gần như quanh năm, ít rụng lá, dễ trồng nên dường được nhân rộng ra các đường phố.
Suy ra bạn sai và bảo thủ. Ai mà chả thích ngủ sướng mắt thì thôi. Của một thân xác đặc.