Đối phương gật đầu nhận bàn giao những sinh linh nhỏ bé lúc nhúc còn sống sót. Chúng giúp ta góp nhặt được một số thứ thú vị. Tại sao lại phải có cảm giác anh đang sến? Đôi lúc cũng cần thay đổi trạng thái như vậy giữa cuộc sống đầy cục cằn này.
Nắng lên, nóng, bạn cởi áo len ra. Đúng là đồ trẻ con phải làm ông cụ non. Ta cũng được đi câu.
Luôn giúp đỡ bằng cách đánh lừa bạn. Ta mới chỉ đi được vài bước với khối xiềng xích và quả tạ đeo ở chân. Thế thì nên trở thành một chú chó ngao nữa của tôi.
Chúng tôi mò mãi không thấy. Mà người lấy thì chưa chắc người đã trả. Khi mà đã lớn đầu cả rồi.
Cô ta không ngước lên, liếc qua, lát sau mới cầm lên. Ông ta đốt vì chúng bổ ích. Cái chớp mi im veo của nàng đủ làm lắng đọng tất cả.
Nắm tay nhau cùng bước bên nhau vì hạnh phúc nhân loại…. Họ cảm ơn một cách khách sáo hoặc im lặng như không có chuyện gì xảy ra. Ăn một chút gì đó nạp năng lượng hay cứ lang thang trong mệt lả.
Tớ sẽ cho cậu nhiều lắm. Và vừa nghe tiếng con chuột lang gặm củ cà rốt rột rột. Im lặng ra về giữa dòng người hả hê.
Bình thường thì dù không phải vừa viết vừa hơi lo lo bị đột kích, bạn cũng không viết dài thế này đâu. Còn với những dòng này, với sự kiên quyết bỏ học và một sự dối trá có hệ thống. Một người đàn bà không đẹp mà đẹp.
Vì sự mệt mỏi vì những nỗi lo của họ. Nó tạo ra thói quen đứng trên người khác với niềm tự hào tuổi tác. Không ai ở xung quanh truyền cho cậu cảm giác đó.
Một tài năng thiện bao giờ cũng có năng lực lớn hơn nhiều so với tài năng ác. Tôi không dại gì cho mình quyền đứng trên con người bằng cách đẩy họ xuống nhờ vài thứ tuổi tác hay tước phẩm. Có gì để thanh minh.