Leche69

Kana momonogi thử thách đụ với fan cứng

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tôi gào suốt con đường cái câu trong bài Unforgiven II của Metallica mà thằng bạn dạy cho. Những con vật, những con người tự tử nhiều quá. Dường càng thương, càng suy nghĩ về chuyện mệt mỏi của bác, của mẹ, của bố, của thằng em… càng đau nữa, càng bệnh nữa.

    Không còn đơn thuần là trò chơi đơn giản hay niềm tò mò thô kệch. Nhưng ông hãy nghĩ kỹ đi. Một lí do bạn không muốn ra đi là còn nhiều tác phẩm khiến bạn củng cố lòng tin mình là thiên tài còn dồn ứ trong hộc tủ.

    Rồi, mẹ cứ đi ngủ đi. Có lẽ câu nói đó còn vì nhiều dồn nén khác. Có lẽ tôi là thứ (từng?) có biểu hiện bề ngoài dễ chịu đối với những cô gái hoặc thông minh hoặc dịu dàng hoặc khờ dại.

    Bảo: Chị xem, có thế mà không viết được thì còn thi thố gì. Hoặc có người vỡ mộng tươi đẹp. Đây chỉ là lần thứ hai bạn đến sân vận động xem bóng đá, nhưng trận đấu cũng đã có vẻ cũ.

    Người bảo nghệ thuật là giản đơn. Khuôn mặt chả biểu hiện thái độ gì. Các cô gái làm đĩ, các thiếu phụ làm đĩ, trẻ em làm đĩ không còn là chuyện lạ.

    Môn Văn và môn Anh làm vèo như nước chảy. Khả năng đầu tiên là những nhà độc giả (có chức năng đối với việc hỗ trợ tài năng) chưa từng dành thời gian ngó ngàng; hoặc từng xem qua nhưng không nhận ra điều gì cả. Hoặc phải tìm cách thay đổi xu hướng xấu.

    Tước từng trang, chúng xù lên, mỗi lần tước, cái ý nghĩ ấy lại ngân nga: Đờ mẹ mày. Ốm ra đấy mà làm gì. Trong đó đầy những cuộc chiến, những rào cản, những biên giới; đầy những thiên thần và ác quỷ.

    Vừa xem bạn vừa lan man với những ý nghĩ như thế. Có thể tột cùng tuyệt vọng (31. Đã có luật cấm này cấm nọ mà ngày ngày đêm đêm chúng cứ ngang nhiên gào rống vào cấu xé những bộ óc đã mệt mỏi và dần suy kiệt, của cả chính những người lái xe.

    Chứ không thở dài như những người thân… Lúc tôi khóc, mẹ khóc. Lại thấy mấy cuốn Thơ và đời Xuân Diệu, Nguyễn Bính, Hàn Mặc Tử trên giá sách của chị út mang từ tầng trên xuống.

    Bao giờ từ trước đến nay cũng thế, cứ phải thấy thương đau tận mắt, phần lớn loài người mới chịu xót xa. Dù chỉ nhả ra từng tí, từng tí một cho một người nhiều thụ động. Cho đến giờ phút này, trên thế gian này, tôi vẫn là một kẻ hèn.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap