Leche69

Một mình phang hai em hàng cực xinh

  • #1
  • #2
  • #3
  • Rồi oán trời, trách bạn, vò tai kêu đời bất công, thương thân tủi phận. Nhưng về sau bị một đàn sâu đục khoét nó đành chịu đổ lăn ra. Lúc đó tôi dường như ở một con đường cùng, đứng trước cửa m ti mở sẵn.

    Rockfeller cũng giữ một sổ kế toán. Mỗi chương dài 10 tới 20 trang chỉ đưa ra một chân lí hay một lời khuyên; và để người đọc tin chân lí, lời khuyên đó, Carnegie kể cả chục câu chuyện có thực, do ông nghe thấy, hoặc đọc được trong sách báo, nhiều khi là kinh nghiệm của bản thân của ông nữa, kể bằng một giọng rất có duyên, cho nên đọc thích hơn tiểu thuyết, mà lại dễ nhớ. Ta nên nhớ rằng lòng biết ơn là một đức tính cần phải được bồi dưỡng; vậy muốn cho con cái ta có đức tính ấy, chúng ta phải làm gương cho chúng.

    Hứa hẹn suống có tốn gì đâu? Tôi đã thấy thường quá đến nỗi không còn ngạc nhiên gì nữa. Rồi lần lần tôi thất vọng đến nỗi khinh nghề và có ý giải nghệ.

    Vả lại nếu tôi nghĩ tới chuyện cũ hoài, chắc tôi không thể sống lâu". Sống trong "cái phòng kín mít của ngày hôm nay" có lợi cho đời sống không? Biết trước người bệnh sẽ nói" "Nhưng tôi không muốn gì hết", cho nên tôi tìm sẵn câu trả lời: "Ông đã không muốn làm gì thì cứ việc nghỉ".

    Sao bạn không theo phương pháp của hai ông đó trong khi thi hành những quy tắc chỉ trong cuốn này? Nếu theo đúng, bạn sẽ có hai kết quả sau đây: Tổng thống Theodore Roosevelt khi ngồi tại Bạch cung đã nói như vậy. Tôi đã thí nghiệm phương pháp ấy, thiệt hiệu nghiệm.

    Bác sĩ Foster Kennedy, nhà thần kinh học trứ danh, nói với tôi rằng khi đội binh thứ năm của Anh rút lui năm 1918, ông thấy nhiều chú lĩnh mệt tới nỗi lăn ra đất, mê man như chết. Người thường, nếu đui và bị mổ mắt 12 lần thì chắc là sợ mà gầy ốm như ma dại, còn ông Tarkingtom thì nói "Bây giờ có đổi nổi đau đớn ấy để được nỗi vui hơn tôi cũng không đổi". Tôi liệng bức thư vào sọt rác và cám ơn ông Tơ không xe tôi với con người ấy.

    Kế đó ông ta chỉ cho Vicki Baum và những trẻ khác cách té ra sao, cách nhảy ra sao, vừa luôn miệng dặn: "Nhớ luôn luôn tưởng tượng mình như một sợi bún. Nhận một cái nút khác và đóng kín cửa sắt của tương lai lại, cái tương lai nó chưa sinh. Bà nói về các cô em, các ông anh của bạn, có cả chục người, phải không bạn?).

    Cả vua Lear trong kịch của Shakespeare cũng la hét: "Có đứa con bạc bẽo thật đau đớn hơn bị rắn độc cắn!" Vậy bạn thử đoán có bao nhiêu kẻ thoát chết ấy đã cảm ơn ông ta hoặc chịu khó gởi cho ông ta một bức thiệp chúc năm mới? Bao nhiêu? bạn đoán đi. Thử suy xét việc đó xem nào.

    Tôi ngó tay tôi chỉ thấy còn da với xương. Tôi tự nhủ: "Tuần này ta lầm lỡ trong bao nhiêu việc? Ta có làm được điều phải nào không và làm sao để tấn tới nữa?". "Theo luật trung bình nỗi lo lắng đó sẽ không xảy ra đâu".

    Anh Paul Kern cũng nằm lên giường, nhắm mắt, nghỉ ngơi, nhưng không ngủ. Bãi sa mạc không thay đổi, những người da đỏ cũng vậy. Khi tôi nghĩ vậy, tôi thấy trước kia tôi ngu quá.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap