Leche69

đi đi giã ngoại hè với bố má, cô con gái trộm đồ ở siêu thị và cái kết

  • #1
  • #2
  • #3
  • Đọc cũng không thấy thích một sêri truyện toàn về tôi thế này. Giữa guồng quay, con người ai sẽ dừng lại và dành thời gian cho nhau. Bao giờ cũng phải có vật thí mạng, làm đuốc sống châm lửa cho cuộc đấu tranh cho quyền sống, quyền làm người.

    Và cũng không làm ấm lòng những đứa trẻ ngoan. Không phải bạn không muốn một cuộc sống như thế. Đôi lúc, nói chuyện, mọi người bảo cái đồng hồ kêu khiếp lên được, cứ lúc lúc lại giật mình vỡ giấc.

    Mấy năm trước đã nghĩ có lẽ những cái không ra được khỏi đầu làm mình đau. Mình được khóc cho mình. Hơn nữa, trong bình dân ẩn chứa thiếu gì tầm cao không có cơ hội được tưới nước vì bị che khuất bởi chính cái vòm chung chung thấp thấp ấy.

    Không biết nên viết tôi mới 21 tuổi thôi à hay đã 21 tuổi rồi ư. Luôn được vận động, luôn được tiếp xúc. Từ đó, những lối mòn suy nghĩ và hành động dần hình thành.

    Được một lúc thì có người kéo chăn khỏi người bạn. Muối thì về biển còn nước thì lên mây. Trong nước thì những người có chức năng lười tìm tòi, vi hành; khả năng sử dụng vi tính hạn chế.

    Tôi khóc vì tôi thông minh nhưng không phải thông minh kiệt xuất, không có trí nhớ phi thường. Mùa đông thì mấy chiếc áo len dày sụ mớ ba mớ bảy. Nhiều lúc tác phẩm chán người đọc lắm.

    Chẳng ý thức gì cả, chẳng nghe lời ai cả. Và những con người có lương tâm, được sự hỗ trợ của âm vang ấy cũng sẽ dũng cảm hơn, bớt buông xuôi, cả nể, chán nản hơn. Chúng như một cái thớt để họ xả nỗi hận con cá.

    Họa sỹ lắc mạnh đầu sang hai bên cho cái cần cổ kêu răng rắc. Thưa chú, tôi không phải là đứa để chú đối xử như một con chó. Tôi không nhìn rõ mặt nàng vì tôi không cụp mắt xuống nhưng tôi như nhìn ra đâu đâu phía sau khuôn mặt của nàng.

    Nhưng họ đã quên sự bất bình ấy và cũng chẳng tìm ra được những cái đúng đắn, hay ho đôi lúc lạc vào trong những giáo điều vô nghĩa-như khi sục một chiếc vợt xuống mương nước toàn cá lòng tong đôi lúc cũng tình cờ vớt được một con cá đẹp. Dù bạn sợ làm đau họ nhưng cuối cùng thì con người vẫn cần nhìn nhận thất bại của mình. Và một người có thực tài (dù sáng tạo cho riêng mình hay cho bất cứ ai) phải làm cho thị hiếu dù ít dù nhiều trở nên thông minh, nhạy cảm hơn thay vì làm nó ngu đi, sau khi tiếp xúc với tác phẩm của anh ta.

    Nhưng tôi không ân hận về chuyện này nên tôi không muốn thế. Chạy đi mua thì không có hứng. Nó tỏ ra xảo quyệt bằng cách tạo nên những dữ kiện rất thật, thật đến tận tiếng còi xe ngoài đường, thật đến cả cái mụn sau gáy, thật đến cả cách cư xử của những người quen.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap