000 nhân viên của IBM lên đường nhập ngũ mà vẫn hưởng 25% lương từ IBM. Watson đã mở đường cho nữ quyền vào ban lãnh đạo vào năm 1945, đã mở phân xưởng dùngngười khuyết tật, thì ông cũng đã để năng lực của Sai lầm khi không sớm trả huy chương cho Hitle, đã sớm trở thành người thầy nghiêm khắc dạy ông phải nhấn mạnh ý nghĩa, giá trị của kinh doanh.
Thiệt hại khoảng 30 tỉ đôla. Nhưng nó không hề đúng chút nào. Khi ấy, Watson đã trở thành một tay bán hàng cừ khôi.
Gia đình Watson không còn bất cứ ai làm việc trong IBM. Do vậy, Gerstner cần tháo bỏ nó, đánh thức gã khổng lồ. Nhưng các nhà thiết kế tem, chẳng hiểu sao,
Bia và rượu vẫn tiếp tục có mặt trong các bữa ăn trưa trong suốt hai năm sau đó, kể cả khi Watson đã là chủ tịch công ty vào năm 1915. Tom quyết định thay đổi logo công ty để biểu thị sức mạnh của IBM vào năm 1956. Và ông dường như nói với các nhà quản lý: Bằng cách quan tâm đến khách hàng và nhân viên, chúng ta nghiễm nhiên đang quan tâm đến đối tượng thứ ba là lợi ích của các cổ đông.
Ông có một tá tập đoàn trong tay, bằng nhiều cách, kể cả dịch vụ trang bị súng ống cho tàu chiến của Mỹ hay ngư lôi. Ai cũng có quyền tranh luận bằng cách đưa ra quyết định của mình, trong thời đại của mình, thất bại và thành công của mình. Flint cứu vãn nó bằng cách mua công ty máy đếm Tabulating Machine, ở bang Washington của nhà phát minh Herman Hollerith, và sát nhập tất cả lại.
Watson gật đầu mà không biết rằng con trai của mình muốn hướng đến mục tiêu nhân dự án này mà nghiên cứu luôn khả năng thiết kế máy tính có khả năng bán cho thị trường rộng lớn. 1997, Lou Gerstner trình bày việc tái cấu trúc IBM. Điều làm ông không chịu được là người ta có khuynh hướng dùng Univac như là từ đồng nghĩa với computer như trường hợp gọi coca-cola thay cho nước uống có ga.
Khát vọng sinh tồn buộc họ phải liệt kê những phương án, đánh giá rủi ro và nắm bắt những cơ sở vốn có hoặc sẽ xuất hiện trong tương lai gần. Ông bắt đầu viết dòng chữ đầu tiên, cuốn hút những người của ITR kiêu hãnh: The manufac- ture nhà sản xuất. Trong 15 năm lãnh đạo của mình, như Time đã nhận định, Tom đã biến IBM từ một công ty trung bình trở thành công ty lớn thứ 12 trên thế giới, từ
từng bước thăng trầm. Biến IBM thành công cụ chống chiến tranh là cách tiếp theo mà Watson muốn giải thích mục tiêu phấn đấu của tôi. Năm 1956, sau chuyến đi châu Âu cuối cùng, Watson nghĩ đến chuyện trao quyền lực cho con trai.
Bức ảnh trắng đen này đến nay vẫn được lưu giữ. IBM của Watson vẫn là một doanh nghiệp trung bình, xét về quy mô quốc tế. Năm 1913, một năm trước khi Watson rời khỏi NCR của Patterson, Watson có dịp rao giảng một trong những công thức nổi tiếng của mình.
Các nhà nghiên cứu nhận thấy chiếc bóng đổ dài của Watson trong quyết định sinh tử của Gerstner người xuất thân kinh doanh thực thẩm và thuốc lá. Truyền tải động lực về tổ chức vinh quang cho mỗi thành viên IBM là mục tiêu tối cao, trong đầu tư vào con người, của Watson. Nhưng sự kiện vừa nêu trên đã quá rõ để xác định.