Sáng hôm sau, Sid thức dậy trong lòng cảm thấy bồn chồn không yên. Thực ra trong lòng Nott rất oán hận Merlin vì anh nghĩ mình đã bị gạt suốt mấy ngày qua. Bất cứ cái cây nào cũng sẽ rất vui mừng nếu ngươi làm điều đó cho nó.
- Dẫu sao thì ta cũng đã sống với những giấc mơ thật đẹp mấy ngày qua trong khu rừng này. Quả là may mắn không bao giờ ở bên tôi. Anh sẽ nói chuyện với Sid để xem anh ta có muốn về cùng anh không.
Buổi sáng thứ tư khu rừng chợt lạnh lẽo hơn mọi ngày. Xa xa một chút, Nott thấy Sid đang nằm nghỉ với thanh kiếm trên tay, kế bên là con bạch mã được buộc vào một gốc cây đang canh chừng giấc ngủ cho Sid. Ngay sau khi thương lượng được bản quyền, mọi người trong First News đã chuyền tay nhau bản dịch.
Khi ngừng cười, gương mặt bà nhanh chóng trở nên nghiêm nghị. Nếu như theo lời thần Gnome và Bà chúa hồ thì rõ ràng anh đang lãng phí thời gian của mình ở đây. Chàng biết ngay đó là chính là Sequoia.
- Sid vẫn tiếp tục hào hứng chỉ cho Nott thấy những gì anh đã làm được - Đây là toàn bộ đá thừa và những nhánh cây mà tôi chặt bỏ trong vòng có hai ngày, bởi vì chác anh cũng biết là. Rất nhiều lần tôi đã tưởng tượng tới ngày tôi tìm thấy cậu. Chàng vui mừng nhảy lên chú ngựa trắng nhanh chóng hướng về vùng đất của những chú bò lùn mười hai chân.
Sid là một hiệp sĩ chứ không phải là một người làm vườn chuyên nghiệp, vì thế chàng cần phải hỏi xin ý kiến của một người hiểu biết về cây cối. Sid dành phần lớn những năm tháng của đời mình để truyền lại cho các hiệp sĩ lẫn người bình thường những bí mật để có được sự may mắn. - Trong một thời gian dài quản lý công ty, tôi đã không thực hiện bất kỳ sự thay đổi nào vì mọi việc dường như diễn ra rất xuôi chèo mát nái.
Bà chắc chắn sẽ giúp được ta. Câu hỏi của con rất đơn giản: Một cây bốn lá thì cần bao nhiêu ánh sáng là đủ ạ? Cái cảm giác rằng mình là một nạn nhân, một người bị lừa, một người không may mắn thì cũng chẳng hay ho gì nhưng ít ra nó cũng giúp họ cảm thấy phần nào nhẹ nhõm hơn.
Max suy nghĩ về những gì Jim vừa nói. Max nghe thế xúc động nhìn Jim. Anh không thể nhận ra rằng mình cần phải làm một cái gì đó, vì thế Nott trở nên vô cùng khốn khổ.
Nott nhận ra rằng mình chẳng thể nào hỏi thêm được gì nữa, vì thế anh ta leo lên ngựa quay đi và quyết đợi đến ngày hôm sau. Họ đã nhận hàng trăm ngàn thư của độc giả trên khắp thế giới gửi về hoan nghênh và cảm ơn ý tưởng độc đáo từ cuốn sách nhỏ này. Ta chỉ nhận nước vào mà chẳng tạo ra bất cứ dòng chảy nào lấy nước từ ta cả.
Cây Bốn Lá thần kỳ chứ gì? Từng luồng gió lạnh luồn qua những gốc cây to như muốn báo hiệu đêm nay là một đêm không bình yên đối với hai hiệp sĩ. Người nào nói với ngươi điều đó chắc hẳn đã nói dối nhà ngươi rồi.