Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình. - Jones vừa nói vừa đưa thêm cho James dĩa rau trộn. Anh thành thật chia sẻ với Jones những sai lầm mà các nhân viên của mình đã gây ra.
- Thôi cậu khỏi ngồi, tôi chỉ nói nhanh thôi. Dù là trước mắt hay về lâu về dài, nó đều giúp cho công việc của cậu trở nên dễ dàng và trôi chảy hơn. Cậu ta đã ra một quyết định không thuộc thẩm quyền của cậu ấy.
Giờ đây anh thường xuyên giúp các con làm bài tập. Áp lực công việc trước kia từng có lúc bám chặt lấy anh đã dần tan biến tự lúc nào không rõ, bởi giờ đây anh cảm thấy thoải mái với phong cách làm việc mới mẻ và tích cực này. Mọi người lại thấy anh mỉm cười.
Anh để ý thấy nhân viên của mình cười đùa nhiều hơn. Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút. Và vợ chồng anh cũng bắt đầu có thói quen cùng đi dạo buổi tối quanh khu phố trước giờ đi ngủ.
Cậu nói cụ thể hơn xem nào? - James thắc mắc. Đặc tính cơ bản của con người là "Chúng ta luôn sẵn sàng đón nhận những điều mới lạ và khó khăn hơn nếu trước đó ta đã đạt được một số thành công nhất định". Nhưng hiện nay nhân viên của tớ lại trễ thời hạn.
Chúng thật diệu kỳ mà cũng thật giản dị! Jones hiểu James đang có ý cảm ơn sự giúp đỡ của mình khi cho anh hay rằng đã làm theo những gì anh chỉ dẫn. Vì bản thân cũng là một nhà quản lý, tôi hiểu mình nên viết một quyển sách thật ngắn gọn và súc tích, sao cho ngay khi đọc xong là độc giả có thể ứng dụng ngay những gì đã đọc vào thực tế để tạo nên những thay đổi tích cực trong công việc của họ.
Nếu anh hỏi lại cho rõ có làm sếp đánh giá thấp năng lực của mình không? Trong giây lát, James chợt thấu hiểu tâm trạng trước đây của các nhân viên cấp dưới mỗi khi được anh giao việc. • Thời gian hoàn thành dự án? • Phạm vi thẩm quyền của tôi? • Những điểm cần kiểm tra, đối chiếu để đánh giá? Jack, sếp của anh, gọi James lên văn phòng gặp ông.
Tiếng chuông điện thoại reo vang chợt cắt đứt dòng suy nghĩ của James. Điều đáng buồn là bộ phận của James càng lúc càng tụt lại phía sau. Chồng hồ sơ gần như đã được giải quyết hết.
Thông qua các đồng nghiệp, James bắt đầu nhận ra một sự khác biệt giữa hai người - một điều trước giờ chưa hề xảy ra đối với hai anh em họ. Thế nhưng tâm trạng vui vẻ của James chỉ tồn tại cho đến cuộc gặp gỡ với Josh vào ngày thứ tư. "Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!".
Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu. Và giờ về nhà của anh lại tùy thuộc vào mức độ hoàn tất những công việc quan trọng cần giải quyết trong ngày hoặc khối lượng công việc còn tồn đọng trong ngăn hồ sơ. Sau đó, tớ còn học thêm từ Jennifer vài điều nữa trước khi biết cách giao việc sao cho hiệu quả.