Leche69

Đưa em người yêu đi chơi rồi dẫn đi địt

  • #1
  • #2
  • #3
  • Ông cụ rất phấn chấn. Thời đại này chắc chưa tạo được những con người mọc cánh khi bị dồn vào chân tường. Đó là một số dòng suy tưởng cách đây vài năm của tôi.

    Có thể chúng đem lại thêm sự hoang mang. Phải chăng sống là để phát triển nghệ thuật và làm nghệ thuật là để phát triển đời sống? Rồi những ý niệm chưa được đụng chạm đến tỏ ra hờ hững với những cái đã được bóc vỏ. Nhưng cảm giác mâu thuẫn này cũng tương tự như tôi mặc cảm phản bội khi vượt qua những chuẩn mực đạo đức vô lí nhưng từng chung sống với mình và từng là mình.

    Và em biết không? Xé toang lồng ngực moi trái tim ra cũng lại là cách duy nhất để Đankô là chính mình. Như thế em không còn thấy cô đơn trong lúc chờ đợi anh. Nhà văn hỏi: Ai bảo em thế?.

    Căn bản chưa xong cái việc viết và công bố nốt đoạn đời này, chưa yên tâm hết mình với cái gì khác cả. Ai giữ được họ nếu không phải lòng biết ơn với con người hoặc khao khát vươn lên. Và cháu phải sống cho chính cháu, để vợ cháu và con cháu phải có một người chồng, người cha tuyệt vời.

    Kệ sự thật là năng lực phát huy cũng thường là lúc năng lực dần cạn kiệt. Và chỉ có anh mới có thể vượt qua cái hạn chế này, chẳng có ai khác đâu. Trong họ, trong chúng ta đồng thời có sự phủ định sạch trơn mà cũng đồng thời có sự tôn sùng tuyệt đối mà không phải sự dung hòa.

    Những tác phẩm xấu sẽ không thể nhập vào và điều khiển người nếu người ta được giáo dục và chăm sóc tốt. Thử tiếp đến máy chạy, máy leo núi. Rao giảng cũng là chơi.

    Đầu mùa có đợt rét lạ, hoa tàn hết. Bị nghi ngờ cũng đáng. Cả hai đều không biết những sự ngắt cụt cảm hứng có thể dẫn đến lãnh cảm.

    Nếu muốn mang vào thì cho nước vào bịch nylông. Bóng đá nữ thì bảo: Ôi toàn anh như con trai. Em sẽ bế con hôn lên trán anh mỗi lúc anh bắt đầu sáng tác.

    Lại đi lấy của ai đó để trả mình cho bằng được. Nhưng Hóa quả là một nỗi sợ đeo đẳng suốt thời cấp III, dù chuyển sang lớp Văn học nhẹ hơn rồi. Em bảo thế thì con phải gọi điện về.

    Hôm trước trốn mẹ đá chơi một trận mà chân còn tập tễnh đến hôm nay. Ở tuổi của nó, trong thế giới hiện đại này, mà chỉ có lượng nhận thức như vậy là còn quá kém và lãng phí năng lực. Có lẽ với cái vỏ to hơn, anh ta không vứt.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap