Một lần nữa, điều đó càng khẳng định thêm ý nghĩ rằng: Jobs là một người đặc biệt, “ở lớp tôi, cô chỉ quan tâm đến một mình tôi. “Tôi đã không bị thất vọng như thế kể từ khi Snooki lôi cuốn với chương trình thực tế The Situation,” Daniel Lyons (người đã diễn “Steve Jobs giả” trong một phiên bản hài hước đăng trên mạng) viết. Thêm nữa, Jobs vẫn giữ trong lòng mối hận đôi khi bùng cháy, và Gassée là một trong số những người gần đứng đầu danh sách, bất chấp sự thực là họ đã gần như làm lành khi Jobs ở NeXT.
“Thiết kế này tạo nên khoảng không gian hội họp linh hoạt,” ông nói, “và tất cả mọi người đều được hưởng ánh sáng mặt trời. Họ đã cố gắng sử dụng bánh xe cuốn như một cách giúp người sử dụng cuộn lên xuống để chọn những chức năng trong điện thoại mà không cần bàn phím. Không một ai trong chúng ta có thể biết mình sẽ được ở đây trong bao lâu, cũng giống như tôi, nhưng tôi tin là là tôi có để thực hiện rất nhiều điều trong khi tôi còn trẻ.
“Ban nhạc rất cứng đầu. Cậu biết điều đó, và tôi cũng biết điều đó. Woolard và ban quản trị quyết định tiếp tục với kế hoạch và sa thải Amelio ngay cả khi Jobs chưa cam kết sẽ hỗ trợ tới mức nào trong vai trò cố vấn.
“Tôi nghĩ thẩm mỹ của bố tôi rất tốt bởi vì ông ấy biết cách chế tạo nên mọi thứ. “Đó là điều mà tôi muốn nghe,” Wozniak sau đó đã nói. Ví dụ như, để có một sản phẩm không dùng ốc vít, bạn sẽ tạo ra một sản phẩm quá nhiều đoạn xoắn và rất phức tạp.
Chúng tôi đang thực sự làm cho những sản phẩm của mình có chất lượng như những vật được trưng bày ở Bảo tàng Nghệ thuật Đương đại. Ông dành thời gian bên giường bệnh, trò chuyện với bà theo những cách mà trước đây hiếm khi ông làm, Jobs cũng hỏi mẹ mình một số câu hỏi mà từ trước đến nay ông đã kiềm chế không nói ra. "Anh ấy rất hãnh diện khoe với cha sản phẩm sáng tạo của mình.
Có lẽ câu trích dẫn chính xác nhất phải là từ Jef Raskin. Một lập trình viên sáng tạo gặp khó khăn trong nhóm Mac, bị chứng tâm thần phân liệt hành hạ trong suốt những năm 1990. Ive tán thành rằng chưa mẫu nào trong số đó thực sự đúng đắn, nhưng anh chỉ ra rằng một mẫu có hứa hẹn.
Nhưng hoá ra là ông không cần phải làm như vậy. Nhưng vấn đề ở đây là cuộc cạnh tranh này không hề lành mạnh. Ông là tác giả của cuốn "Einstein: His Life and Universe'' (Tiểu sử Einstein: Cuộc đời và vũ trụ), "Benjamin Franklin: An American Life" (Benjamin Franklin - một cuộc đời Mỹ), và "Kissinger: A Biographỳ" (Tiểu sử Kissinger) và ông cũng cùng với Evan Thomas viết cuốn "The Wise Men: Six Friends and the World They Made" (Tạm dịch: Sáu người bạn và thế giới họ tạo nên).
Atkinson nói: “Lúc đó, tôi cảm giác có một sức mạnh nào đó được trao cho một kẻ ngây thơ là tôi. Nhưng Gates đã rất thô lỗ với Jobs, giống như cách Jobs đối xử với những người khác: “Cái máy này đúng là rác rưởi. ’ Nó là một bộ đọc tốt, nhưng chẳng có gì ở chiếc iPad khiến tôi trông thấy và ròi nói, ‘ồ, ước gì Microsoft cũng có thể tạo ra nó.
Lần này Wozniak hay ngại ngùng lại trở nên dễ cáu kỉnh. “Nhưng một điều thú vị đã xảy ra”, Catmull nhớ lại. Jobs tìm mọi cách để làm bừng lên sự cuồng nhiệt trong công chúng, tựa như một phản ứng dây chuyền.
Nhưng Fadell đã từ chối; anh thích sự tự do của mình. Khi ông nói về văn hoá đặc biệt của Pixar và việc Disney cần phải có Pixar để nuôi dưỡng và học hỏi văn hoá đó biết bao nhiêu, đám đông dậy lên những tràng pháo tay. Sự nổi loạn và tính ương ngạnh đã ăn sâu vào tính cách của Jobs.