Một lí do rất ngại nói ra vì sợ bị coi là đạo đức giả: Sợ hưởng nhiều hơn người khác. Cũng có người trong số họ rất tự tin rằng mình hiểu hết, biết hết. Những nghệ sỹ nhiều tự do đi đâu hết cả rồi.
Dù từng li từng tí trong tất cả vận động điên cuồng không nguôi nghỉ. Tắm xong, chúng tôi mở cửa bước vào phòng xông hơi khô. Ngay cả trong giấc mơ, ta cũng chỉ muốn ở bên nàng.
Dù đang trải ra những tư duy rất đỗi dịu dàng. Có ai bảo: Loanh quanh luẩn quẩn cũng là chơi. Híc, đã hai năm rồi, ta vẫn là một thằng nội trợ tồi.
Nàng nho bảo chàng nho: Mình chia tay anh nhé. Hãy coi đó là một vụ tự sát và ông được lên thiên đàng. Đơn giản là vì trong lòng không còn cảm giác chắc thắng như ở những trận trước, ngay cả lúc bị gỡ hoà 3-3 khi gặp Malaysia.
Có thể cháu học đêm qua. Đó cũng là hình ảnh của đời sống phát triển. Tôi yêu và thương bác tôi.
Và thế là xảy ra những thảm trạng. Cho đến chừng nào họ chưa hoang mang và nhận thấy đôi mắt tâm hồn mình lâu nay nhỏ hẹp. Sớm nay, thấy bạn (dùng chiến thuật) ngồi thừ trên giường.
Đáng nhẽ (và có lẽ về sau) các lớp học cần có kiểu thư giãn này cho giáo viên và học viên. Bác trai mà đọc đến đây, bác dễ bảo: Cháu không biết chứ, hồi trước bác đánh anh liên tục, láo là bác dạy cho đến nơi đến chốn. Hay ông định viết một câu chuyện kêu gọi người ta quyên góp cho vợ ông.
Đến gần nhà, đường tắc, cổ động viên quá khích nhảy ra lòng đường chặn ô tô buýt. Những cái đó rồi sẽ đến, không tránh được. Ta luôn cố giữ sự nhẹ nhàng của một đứa trẻ để âm thầm tưới sự trong trẻo, lương thiện làm đời sống họ thêm thoải mái.
Họ phải thay đổi chúng thì may ra họ mới có thể đi tiếp những bước nhận thức, gạt bỏ sự đinh ninh với những quan niệm mơ hồ. Bà chị bảo em cứ cầm, mọi người đều nhận lương rồi, coi như để khuyến khích. Cũng có lần vụt nhưng với da thịt nó thì chỉ như muỗi đốt gỗ.
Không hẳn, đó chỉ đơn thuần là một phong cách hình thành trong việc đối diện với xã hội. Lát sau, thằng em đi vào. Một tuần đi học có hai buổi cháu không thể nói là mệt được.