Cô bạn ấy cũng cười khe khẽ. Lại cái đồng hồ báo thức đây. Hoặc là họ sẽ thấy chẳng còn hy vọng gì ở bạn nữa (với những hiểu biết của bạn về hiểu biết của họ, bạn không tin họ có cảm giác đó nhưng cứ chuẩn bị sẵn tinh thần cho giả thuyết ấy đi).
Rất có thể bạn sẽ muốn văng tục. Và tôi phải đành lòng tiêu diệt. Như thế là như thế nào? Là như nhiều người tôi gặp và không mong đợi thấy lần hai.
Nhưng không có quyền lấy sự vất vả biện minh cho sự thiếu cập nhật những tri thức cần thiết. Nền trời xanh thẫm, hàng cây xanh lục, thảm cỏ vừa cắt xong lên mầm xanh nõn. Cũng chẳng có gì lạ kỳ để tả.
Ông già sắp chết sau nỗi cô đơn bất mãn triền miên. Màu mận đương độ chín. Trước đó, nó có làm một cái hoạt động gì đó ở trường.
Những bồn hoa cúc vàng rung rinh trước mặt. Mà vì sự tàn phá của chúng, chúng tạo nên những con người vô ơn, vô ơn vì chẳng ai làm ơn cho họ hoặc làm cho họ thấy biết ơn cả. Một hôm, nhà ấy bị ăn trộm.
Anh bị tổn thương khi thay vì chấp nhận sự thất bại bị vượt qua, họ đốn anh. Chừng nào tôi chưa cùng chia sẻ với họ những nhọc nhằn và họ cũng không đồng cảm dù chỉ phần nào nỗi ê chề của tôi. Khi bạn vừa vùng ra khỏi giấc mơ này thì đã bước vào một giấc mơ khác.
Lại không đủ minh mẫn để xử lí những vụ tiếp theo. Nàng nằm nhớ người yêu cũ. Muốn sớm đến chiều để chạy ra các sân bóng.
Mất thì thôi nhưng trong đó có quyển vở chứa bài viết này. Ôi, cuộc đời của bác tôi. Đến lượt máy treo ngược người.
Còn cả đời quanh quẩn với vài mảnh vỡ của chiếc bình tạo hóa (mà cũng chả ghép nên được một thế giới hay ho gì từ những mảnh vỡ ấy) thì chấp nhận làm người bình thường. Ở những thời điểm bắt đầu trưởng thành, tôi thi thoảng nghĩ đến cảnh mình đứng giữa một đoàn xe phân khối lớn của bọn đê tiện, bên cạnh là một người bạn gái. Dù nó không được kể một cách hấp dẫn thì nó cũng có cái gì đó mơi mới.
Bà chị bảo tin vào năng lực của tôi và cần người có nhiều ý tưởng, sẽ làm việc a này, b này, c này… Tôi không còn đủ hồn nhiên để hãnh diện hay tự hào hay rơi nước mắt vì lại thêm một người hiếm hoi không đánh giá mình quá kém. Bởi vì, hắn có thể bỏ qua đạo đức, sự thật khách quan, để điều khiển suy nghĩ theo cách mà hắn muốn, có thể làm chủ nội tại nếu thực sự lựa chọn cách sống hoàn toàn làm chủ thế giới. Lại còn có cả một cái quai vòng qua miệng giỏ, chắc để móc vào cành cây.