Thấy vậy, các bác sĩ đoán chắc anh ta không thể sống lâu. Bảo hiểm về bệnh tật, hỏa hoạn và mọi tai họa bất thường khác. Tôi đáp không có việc nào bỏ dở hết.
Không một mỹ viện nào ở thế gian lại có thể chữa những bộ mặt này, trừ một trái tim đầy hỉ xả, đầy tình thương yêu nhân loại. Một tối, tôi vặn vô tuyến điện và nghe thấy một câu kỳ cục. Ta nên nhớ rằng lòng biết ơn là một đức tính cần phải được bồi dưỡng; vậy muốn cho con cái ta có đức tính ấy, chúng ta phải làm gương cho chúng.
Ông Tarkington phản động lại cách nào khi ông bị "tai nạn ghê gớm nhất ấy?" Ông có nghĩ như vầy không? "Tới số rồi. Không bao giờ chúng tưởng tượng được rằng chúng mang nợ bố ghẻ chúng. Sự ấy đúng trong vài trường hợp, nhưng lại rất sai trong nhiều trường hợp khác.
Bất kỳ người nào cũng có thể thành công trong nhiều nghề được. Ngẩng lên nhìn rặng núi xanh ở Virginie, ông thốt: "Cảnh đẹp làm sao! Thiệt từ trước lão chưa có cơ hội nào để ngắm cảnh thần tiên như vầy". Thách doạ nhau trong quán rượu, kẻ ăn người ở gây gỗ nhau, một câu sỉ nhục, một lời mất lòng, một hành vi thô lỗ, những cái lăng nhăng đó đưa tới ẩu đả và án mạng.
Trong hai chục năm ấy từ 1890 tới 1910, không lúc nào ngớt người đến nhà ông- như tín đồ hành hương ở đất Thánh - để được ngó dung nhan, nghe tiếng nói, hoặc rờ vạt áo của ông. Chán nản, nát lòng, tôi không biết quay ngã nào. Bà đau tim thiệt không? Thiệt.
Cố nhiên con gấu biết rằng chỉ có một cái tát là con chồn sẽ nát như tương. Tôi để nó reo 14, 15 lần rồi mới có đủ can đảm lại nhắc ống lên nghe, vì tôi biết trước rằng nhà thương kêu tôi và tôi hoảng sợ. Thế là tôi lang thang trên bờ vịnh Floride để mà tự cảm thấy ưu phiền khổ sở hơn ở nhà.
"Ngày hôm nay là ngày Thượng Đế ban cho ta. Tôi làm việc thêm đến hơn hai giờ mỗi ngày, vậy mà chẳng hề thấy mệt bao giờ cả". Quy tắc 1: Lời chỉ trích bất công thường là những lời khen che đậy.
Nhưng ông thêm rằng: "Ba mươi năm sống trong Hải Quân đã làm cho tôi thành mặt dày mày dạn". Nhưng thời buổi khó khăn, vì ân nhân của tôi mất việc, không muôi tôi được nữa. Cả máy móc chiếc xe hơi chúng ta dùng cũng là một bí mật nữa.
Những nhà chuyên môn nguyền rủa, đưa tôi ra bêu rếu trước công chúng. Làm như vậy hai lần mỗi ngày. Ông rán bịt lại mà khói vẫn xì ra, làm ông muốn rán ra khỏi phòng mà chụi lạnh vậy.
Chúng tôi biết còn có nhiều phần may và theo luật trung bình chúng tôi rất có có hy vọng sống sót được". Trừ ta ra, không một ai mang lại sự bình tĩnh cho tâm hồn ta đâu". Hogan chưởng lý Nữu Ước nói": "Già nửa các vụ xử trong toà đại hình đều do những nguyên nhân rất nhỏ.