Leche69

Cậu nhân viên quèn cơ hội khi biết cấp trên nữ có Ông chồng nhưng rất cô đơn

  • #1
  • #2
  • #3
  • Còn nếu nó tương đối đúng thì chúng ta cùng suy luận tiếp… Hôm qua vệ tinh của bác lại đến báo cáo. Nhưng thế này thì lại không chơi được: Khách vãn, ông chú, chưa say, nâng cốc với mấy chú em thân quen.

    Hơn thế, anh tạo được quanh mình một sức mạnh ngầm, khá kỳ bí mà những thế lực đen tối phải e dè khi đụng chạm. Mấy năm trước đã nghĩ có lẽ những cái không ra được khỏi đầu làm mình đau. Đầu và da mặt bạn mát lạnh.

    Đang viết, à không, nói, à không viết, à có nói, chơi thôi. Tiếc là lại mất đi cái hứng đó giữa bóng mát của cây cối và những tiếng chim đủ loại. Sống là gì nếu không biết chịu đựng nhau.

    Bỗng chị bị tuột mất dép. Ông có nghĩ rằng tôi có thể giết vợ tôi bằng chính câu chuyện ấy không? Một ngày tôi đến, thấy nàng đã lạnh cóng, trên ngực nàng là cuốn Ra đi thanh thản mà tôi viết theo đơn đặt hàng của ông. Tôi mặc cảm trước họ, trước nàng, khi nàng cao hơn tôi, những ngón tay dài hơn những ngón tay ngắn ngủn của tôi.

    Và trong những thời điểm đó, bạn thường làm ra thơ. Hai khoang thiện, ác. Cũng chả phải nói ai cũng vứt một tí như thế thì xã hội này ra gì.

    Đời sống và sáng tạo chỉ là sự liên hệ chung chung. Em thì bắt một con khác ở Hawaii và thả vào mảnh vườn sau nhà. Mang nó, xem đá bóng mà lại hay nghĩ đâu đâu, lại lạc khỏi dòng sống hồ hởi hiếm hoi kia.

    Tẹo tôi sẽ đến lớp ngồi dù vẫn không có tên trong danh sách lớp mới. Mọi người bắt đầu thấy cần xích lại gần nhau và biết tận hưởng cuộc sống. Hoá ra là chị út phải vào viện mổ ruột thừa.

    Tôi phải tiếp tục đi với thân xác không được cái đầu dành thời gian chăm nom. Nhưng có lúc bạn phải chọn lựa nghiêm túc và khắc nghiệt. What I fell what I know never shine through what Ive known

    Bác ơi, có một điều mà những người từng trải như ông bà, các bác, các cô chú và cha mẹ cháu đều nhầm. Mẹ là người đầu tiên đem đến những cung bậc xúc cảm hay, dở. Dù việc đối tốt với tôi cũng vì khiến chị thấy thoải mái.

    Rồi lại mặc cảm mình luôn cũ trong công việc sáng tạo. Còn nếu quá ít người đủ tài để nhận ra phải thiện và thực hiện được nó; và nếu tôi (cũng như những người đồng tình với tôi) nỗ lực mãi mà khả năng có hạn, không đủ sức lay chuyển họ; thì sự cô đơn mãi mãi của thiên tài vẫn còn tạm thời là một định lý chưa thể lật đổ. Tôi muốn về nhưng lòng cảm thấy chán chường khi bố mẹ có vẻ yên tâm hơn khi thấy tôi ở đây.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap