Tại sao? Bởi vì họ có rất nhiều hồ sơ tài chính tiêu cực trong tiềm thức cho rằng có gì đó không ổn trong việc trở thành người giàu có. Tiền bạc là kết quả, của cải là kết quả, sức khỏe là kết quả, bệnh tật là kết quả, đến cân nặng cũng là kết quả của chế độ dinh dưỡng và lối sống của bạn. Lý do hàng đầu khiến mọi người không có những thứ mình muốn là vì họ không biết thực sự mình muốn gì.
tâm xử lý các kế hoạch tài chính trong tâm thức, chứ không phải tiền bạc. Phần lớn chúng ta tin rằng cuộc sống của chúng ta được tạo thành từ nhiều sự lựa chọn. Có thể cửa sổ mở và trời nóng, nhiệt độ trong phòng có thể lên đến 330C? Có thể, nhưng chuyện gì sẽ xảy ra? Nhiệt kế tự động sẽ khởi động điều hòa và đưa nhiệt độ trở lại 270C.
Trong khi đó, một lời tuyên bố không nói điều gì không có thật, nó chỉ nói rằng chúng ta có ý định làm một việc gì đó hay trở thành một người như thế nào đó. Việc của bạn đơn giản là hãy làm hết sức mình. Không tạo ra thu nhập để rót vào “chiếc phễu tài chính” và không có các khoản tiết kiệm để giữ lại những gì bạn kiếm được, bạn sẽ không có tiền để phân bổ cho các thành phần tiếp theo của tổng tài sản.
Tôi cho đó là một ý tưởng hay nên đã thực hiện. Việc nhiều người gặp khó khăn trong động tác đón nhận cũng không phải là điều đáng ngạc nhiên. Chỉ hai năm sau, anh đã trở thành triệu phú.
Có đúng thế không? Sai rồi! Với phần lớn chúng ta, ấn tượng về sự trừng phạt đã ăn sâu vào tâm tưởng, đến nỗi nếu không ai trừng phạt khi họ mắc sai lầm hay chỉ vì chưa đạt đến độ hoàn hảo, họ sẽ tự phạt mình một cách vô thức. Richard Bach, trong cuốn Jonathan Livingston Seagull, khi được hỏi: “Làm sao tôi biết khi nào tôi hoàn tất sứ mệnh của mình?” đã trả lời: “Nếu bạn còn thở được thì bạn vẫn chưa làm xong sứ mệnh đó”. Họ sẽ nói: “Tiền bạc không quan trọng bằng tình yêu”.
Anh còn tỏ ra thân thiện hơn: “Harv, chúng tôi thật vui khi có anh là hàng xóm. Tôi đáp: “Kiến thức ông học được sẽ không phí, nó chỉ được giữ lại và chờ cơ hội để phát huy hiệu quả. Lúc đó, bạn có thể sẽ phải đưa ra một số quyết định dũng cảm về việc bạn là ai và bạn muốn tương lai mình sẽ thế nào.
Tôi đề nghị bạn quan tâm một cách nghiêm túc và dồn toàn bộ năng lượng vào việc học hỏi không ngừng, đồng thời phải thận trọng khi chọn người để “thọ giáo” hay xin lời khuyên. Trông thấy vậy, người chồng ngạc nhiên hỏi nguyên nhân. Khi tách biệt sự quan tâm ra khỏi tình yêu, bạn sẽ tự do để có thể yêu một người vì chính con người họ, chứ không phải vì những điều mà họ đã làm cho bạn.
Đối với hầu hết mọi người, việc mua sắm để có cảm giác thỏa mãn tức thời không gì khác hơn là một cố gắng vô vọng để che giấu sự bất mãn của chúng ta trong cuộc sống. Stephen nhớ lại lúc anh còn nhỏ, lúc nào mẹ anh cũng bảo: “Những người giàu rất tham lam. Những nạn nhân thường đổ lỗi cho nền kinh tế, họ đổ lỗi cho chính phủ, đổ lỗi cho thị trường chứng khoán, đổ lỗi cho những người môi giới, đổ lỗi cho chủ, cho người làm thuê của họ, cho quản lý, cho trưởng phòng, cho người đứng trên hay dưới mạng lưới của họ, cho dịch vụ khách hàng, cho phòng vận chuyển, cho đối tác, cho bạn đời, họ đổ lỗi cả Chúa, và tất nhiên họ luôn luôn đổ lỗi cho cha mẹ mình.
Lời khuyên tốt nhất của tôi là: nếu quả thật bạn muốn sờ vào một triệu phú, hãy trở thành một triệu phú! Tiếc thay, vì còn nhỏ nên chúng ta không thể nói với cha mẹ mình: “Cha mẹ ngồi xuống đi. Tại sao? Trước tiên, vì họ sợ.
Hãy hình dung bạn đang đi bộ trên phố với đứa trẻ lên năm. Tôi không muốn nói rằng kinh doanh dịch vụ cá nhân là không nên. Chúng ta tạm gọi sự tham gia này là “vào hành lang”.