Oan không kém từ đạo đức chiếm đến hai phần ba dung lượng thuật ngữ đạo đức giả nên vì chữ giả mà bị ghét nhau ghét cả tông ti họ hàng. Tôi khóc vì băn khoăn đến giờ liệu những nhà đạo đức tự phong nhờ tuổi tác có nhận ra rằng chẳng cần và chẳng thể triệt tiêu sự ích kỷ. Phía sau hai hàng cây là một lùm lau lách um tùm như rừng.
Như một con rết hoặc như một con rắn. Sách rồi đến bút rồi đến đồng hồ rồi đến kính rồi đến lọ dầu cá rồi đến truyện tranh rồi đến thắt lưng… Xong! Nhắm mắt liệt kê lại xem nào. Không làm ác theo cách này thì cũng làm ác theo cách khác mà thôi.
Lúc này họ lại tưởng tôi đùa. Điều này có thể không? Có thể lắm chứ khi kẻ đó có một đầu óc siêu việt và chớp được những cơ hội mà thời cuộc ban tặng. Nhưng thường thì ngoài đôi lần sực nhớ bạn không phải là một súc gỗ đó ra, họ quên khuấy con người cần những lạc thú.
Tôi là người anh, tôi phải nói gì với nó đây? Tôi hiểu sự ích kỷ và lười biếng việc nhà của nó. Bạn lại nhắm mắt làm tí ngủ nữa. Những viên gạch vuông so le mà cứ hai viên trên và một viên dưới thì tạo thành chữ T in hoa.
Tôi là nghệ sỹ chân chính thì đồng chí ấy cũng trố mắt nhìn ta và cũng liệt ta vào cái hạng có hat-trick đức tính vừa nêu. Và bạn có thể làm nhiều điều khi người ta sợ con chó ngao của bạn. Với nhà đạo đức, mục đích sống là lâu dài, có trước có sau.
Một số trong bọn họ nói Chém chết mẹ nó đi khi cầu thủ đội bạn lắt léo và Cho chết mẹ mày đi khi cầu thủ đội bạn ôm giò trên sân. Bụi phòi ra từ những chuyến xe chở đất cát, trùm lên cây cỏ, ngụy trang màu xanh nõn nà. Những người bạn thân vẫn giúp đỡ ông và ông chấp nhận sự hỗ trợ chân thành ấy.
Dễ thôi con ạ, con viết lại xem nào… Vậy mà các chú lấy chúng tôi làm theo luật để bịt miệng tôi. Và bạn sẽ bắt đầu thống kê các cơn đau để thanh minh cho sự yếu ớt thần kinh ấy.
Tôi thấy xã hội này khổ và cần làm cho nó bớt khổ càng sớm càng tốt. Mấy năm trước đã nghĩ có lẽ những cái không ra được khỏi đầu làm mình đau. Tùy theo tâm tính người mà cát thường dồn về bên thiện hay về bên ác.
Dường mọi người đều liên hệ với nhau bằng những sợi dây tình cảm vô hình. Cháu vẫn không chịu dậy ạ. Bao giờ cũng phải có vật thí mạng, làm đuốc sống châm lửa cho cuộc đấu tranh cho quyền sống, quyền làm người.
Và lại thấy quyển sách bị xé. Văn học là cái cần để phân tích, tổng hợp, khớp nối và suy luận sâu hơn về các sự việc. Chỉ là ta đang viết.