Leche69

Anh thợ ống nước số hưởng gặp phải em chủ nhà cô đơn

  • #1
  • #2
  • #3
  • Dù họ thường đùa tôi nhẹ nhàng, họ gọi tôi là bạn ấy thay vì nó và thằng như gọi những đứa con trai khác. Vừa lo lắng, vừa háo hức. Bạn cần làm việc, cần vận động.

    Để thay đổi những điều cần và có thể thay đổi. Khi mà theo luật, bạn thừa tuổi để đi khỏi nhà và họ đuổi bạn ra khỏi nhà. Có thể leo lên băng ghế cao hơn để nằm nhưng nóng hơn.

    Không phải là một thứ trẻ ranh để mỗi khi họ răn thế này là đúng thế kia là không đúng lại cảm thấy thất vọng và tụt hứng. em đi đâu hết một đời - mà không để lại một nhời cho ai - em đi trọn vẹn rộng dài - mà không thả lại một vài cơn thơ - em đi từ lúc bấy giờ - tôi không hiểu cứ đợi chờ em đi - em đi bởi cái lẽ gì - vì ai hay chỉ là vì đi thôi - dù sao em đã đi rồi - duy còn nỗi nhớ lặng ngồi trên mi Về phần cái ác thì vẫn luôn củng cố và bành trướng địa vị của nó.

    Thậm chí, dựa trên một số phân tích lúc mơ, bạn còn biết là mình đang mơ. Như thế bạn sẽ bớt được nghe bài cháu phải tự xác định cho mình. Tôi tự hỏi mình đang làm trò gì đây.

    Thậm chí, không viết kịp, ông đọc vào máy ghi âm. Biết rõ bạn là cái gì để làm gì. Sách cũ thì cũng đừng xé chứ.

    Đau hơn, dằn vặt hơn mà làm gì. Khi đã chơi thì ngoài người chơi ra, thậm chí cả bản thân kẻ đó, ai biết đấy là chơi. Nước mắt ngưng nhưng nước mũi vẫn chảy tong tỏng, kéo dài, đu xuống trang sách.

    Như thế vẫn chưa đủ cho một con người. Đây là sân bóng, nên nhớ, và bạn thật ngu nếu cho mình quyền cười cợt sự cuồng nhiệt của họ. Và cúi mặt mỉm cười với mình thôi.

    Gần cuối buổi, đang bê chai thì có một người đàn bà chưa già ngồi ăn ở bàn bên trái gọi giật lại: Mày ơi, dọn chỗ bát này đi. Tốt hơn là dành đất cho những con chữ về việc biết rõ nhưng không biết rõ có ngộ nhận không. Quả thực bạn đang đấu tranh với cái gì? Tham nhũng? Khủng bố? Bạo hành? Lộng quyền? Lề thói? Không! Mà chả ai hơi đâu mà lo xử lí bạn, kẻ vô dụng, nếu bạn quả thực đang làm điều ấy.

    Lại có kẻ ngồi nghiêng nghiêng đầu, tay chống cằm quan sát bà già. Phần nào vì thoát khỏi mớ suy nghĩ luẩn quẩn một mình. Xin lỗi em, xin lỗi các con.

    Khoảng cách từ đó đến chỗ bạn chừng 4,5 mét và bạn sẽ kịp tẩu tán tang vật. Cuộc đời bác không đơn giản thế, bác còn tạo ra, nuôi dưỡng và giúp đỡ (cũng như nhào nặn) những con người mà sự bù trừ không đủ trí tuệ để tính toán. Tôi không định đánh giá con người qua hành động ấy.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap