Tôi rơi vào một tình cảnh thật thảm hại. Dabasir cũng vậy, nhưng lần này anh gọi lớn: Trong cuộc sống, tôi đã từng thấy có nhiều người tiêu pha hoang phí tất cả tài sản của mình, rồi cuối cùng ôm hận và nuối tiếc số tài sản đã mất; hoặc có người luôn sống trong tâm trạng lo sợ tiêu hết số tiền dành dụm, bởi vì họ không có khả năng kiếm ra tiền.
– Đây quả thật là một ý kiến rất hay. Ông Algamish nhìn tôi bằng đôi mắt hiền từ và điềm tĩnh, sau đó ông hạ thấp giọng và nhấn mạnh từng tiếng một: Ông ấy bảo sẽ đến Phoenici, ở cách đây rất xa để mua những đồ trang sức quý hiếm, sau đó đem về bán lại với giá cao hơn.
Một tia hy vọng bắt đầu nhen nhóm khi bọn ông đến gần thành Babylon. - Trong vương quốc của chúng ta, ai là người biết tạo ra nhiều vàng nhất và trở thành người giàu có nhất, hỡi tể tướng? – Nhà vua hỏi. Các bà vợ có thể trồng trọt thêm cây trái, rau cải để cải thiện những bữa ăn, con cái của bạn sẽ được vui chơi ở những nơi sạch sẽ, an toàn.
Nếu con biết dùng số vàng này một cách khôn ngoan, thì nó sẽ giúp con làm giàu nhanh chóng. Bên trong con người tôi bỗng trào dâng một sức sống mãnh liệt. Ông ấy giúp ông leo xuống rồi ôm chầm lấy ông giống như người em ruột thịt đã xa cách lâu ngày vậy.
- Lẽ nào anh không rút ra được bài học gì sao? Thật ra, điều này cũng đơn giản thôi, chính là: "Nếu anh muốn giúp bạn bè của mình, thì phải sao để gánh nặng không chuyển từ bạn bè sang cho chính bản thân anh". Ở đây, một số người hoảng sợ, bị kích động nên đã xô đẩy nhau và gây náo loạn. - Thật bất công quá! – Hadan Gula kêu lên phẫn nộ.
Tôi cho rằng, một cuộc giao dịch làm ăn mang lại nhiều lợi nhuận không phải là sự may mắn tình cờ, mà đó là phần thưởng xứng đáng cho những nỗ lực của chúng ta. - Cuộc sống đem lại nhiều thú vị cho con người. Chiếc nhẫn này của một người chủ trang trại, tôi thường mua các tấm thảm do bà vợ ông ấy dệt.
- Nào! Hỡi các bạn học viên, chắc các bạn cũng nhận thấy một điều rằng, nghề nghiệp và công việc chính là cách giúp chúng ta kiếm ra tiền, đồng thời mỗi một cách kiếm ra tiền chính là phương thức tạo ra dòng chảy của vàng. Ông hoảng hốt rùng mình. Kế hoạch của tôi là chúng ta sẽ huy động mọi người gom góp vàng và gửi cho một đoàn lữ hành tin cậy nhất đến những khu mỏ đồng cách đây rất xa nhờ mua giùm.
Tôi nghĩ đó là loại rượu ngon nhất mà lúc bấy giờ tôi có thể nếm được. - Anh nói rất đúng, anh bạn ạ! - Người thu mua gia súc đáp lời. Anh ta hứa là sẽ góp bằng số tiền mà con bỏ ra trong kế hoạch buôn bán chung đó.
Cuối cùng thì người chủ đã bán ông cho một kẻ buôn nô lệ. Quả thật, khi đã được tự do, tôi nhận thấy cuộc sống tốt đẹp hơn rất nhiều. Các bạn cũng biết là Babylon có một phong tục là con trai của các gia đình giàu có thường sống với cha mẹ để được kế thừa tài sản, nhưng ông Arkad không tán thành tập quán này.
- Khoan đã! – Ông dừng lời, đưa cao một cánh tay chỉ vào màn đêm rồi chậm rãi tiếp lời. Tôi rất an tâm khi cho ông ấy vay tiền, vì Aggar là một người đứng đắn và rất có uy tín, đã vay thì luôn trả sòng phẳng cả vốn lẫn lãi. - Tôi nghĩ chắc chắn là Arkad có bí quyết ấy.