Có lẽ cũng sắp qua một giai đoạn nữa rồi. Phiền anh vì mấy cái kẹo mà tôi cho mình quyền xin anh về làm nhân vật mất rồi. Mình chẳng bao giờ phải tính toán với mình.
Bạn chỉ làm cái việc mà nếu nó vô nghĩa thì bạn chấp nhận là kẻ ngộ nhận, nếu nó có nghĩa mà không làm thì hóa ra bạn là một kẻ hèn. Chuyện này chả cần thanh minh làm gì. Mà chắc gì bác đã biết được chuyện gian dối của bạn.
Hơn thế, điều đó không làm bạn mặc cảm là kẻ xúi giục mà chỉ thêm vạch trần bộ mặt xã hội đẩy nhiều con người đến chỗ tuyệt vọng, bệnh hoạn. Sau rồi sẽ tàn sát lẫn nhau để có một kẻ bá chủ duy nhất. Hơn thế nữa, ông cụ luôn bị những cơn đau khủng khiếp hành hạ.
Hoặc biết nhưng không rõ. Tiếc là tôi không phải quí khách. Tôi không lường được đến ở nhà bác nghĩa là tôi lại phải làm lại từ đầu, lại phải mất thời gian để họ (cũng như bố mẹ tôi ở những thời điểm ban đầu) tin là tôi đau không xoàng cũng như biết tôi là một tài năng.
Đây chỉ là nửa đùa nửa thật thôi mà có người tưởng đùa thật, có người lại tưởng rất nghiêm trọng. Và trong lúc cô đơn này, tôi vẫn muốn là em biết muốn. Bạn vói tay tắt chuông báo thức và nằm chờ có thể ngủ tiếp.
Khi có một động lực, một sức đẩy lớn thì họ sẽ trở nên nhân ái và hùng mạnh. Tay không nhấn mạnh chăng? Thử viết nắn nót xem nào. Nó là một chuyện kể cho vui mồm như bao nhận định khác.
Cũng có thể làm cho nó rối rắm thêm. Chơi là nằm mơ bất tận trong tự giam hãm vào khuôn khổ. Dù những cơn đau vẫn đến nhưng chưa bao giờ mệt đến ngất đi hoặc hiếm khi nói năng tầm bậy, bực bội mà không kiểm soát được.
Nhưng viết ra thì như lặp lại một nỗi đau lờ đờ. Tại sao hôm nay cháu không đi học? Cháu mệt ạ. Đó là xu thế sống hợp lí của thời đại này.
Lần vỡ đầu tiên là hồi bạn chừng 6 tuổi, hạnh phúc với tuổi thơ. Rồi lại mặc cảm mình luôn cũ trong công việc sáng tạo. Anh họ trong bữa cơm hôm qua nói với bác trai: Bao giờ cưới chị xong, con mua vé để hai cụ đi xem phim với nhau.
So với họ, đó chỉ là những tiếng lá rơi. Những sự giận cá chém thớt này có lẽ họ không nhận thức được. Bác chạy chọt giúp một người vì thân tình thì lại làm mất cơ hội của một người vươn lên bằng năng lực.