Leche69

Phang loli siêu dễ thương loa cực to

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tôi định kiến và chủ quan quá chăng? Thù dai quá chăng? Sau khi cô ta không duyệt cái đơn xin nhập lớp sau thời gian bảo lưu của mình. Cháu vẫn nằm trong chăn. Không thiếu những học viên của trường an ninh gần đó dù đã đến giờ cấm túc.

    Có một thời, sau mỗi câu nói, bố đều đệm thành quen câu Khổ quá. Trẻ con chui ra từ đâu nhỉ? Nách? Mồm? Không phải. Tôi cứ không có mặt trong những buổi học là hình như có người gọi điện thông báo ngay.

    Tôi gào suốt con đường cái câu trong bài Unforgiven II của Metallica mà thằng bạn dạy cho. Ăn tỏi không dám ăn vì sợ phải đầu thai thành súc vật 12 kiếp thay vì 6 kiếp nếu không ăn. Mà cần có những cá nhân nghĩ khác và hành động khác để làm nó chuyển động đi lên.

    Tại sao tôi cứ phải cố đấm ăn xôi ra rả về cái thiện như vậy nhỉ? Tôi có chứa nó ăm ắp trong lòng đâu. Chụp đèn bằng sắt sơn màu tím ngoài trắng trong. Giữa đầm lầy thông tin.

    Bạn là người biết độc diễn trên sân cỏ nhưng không phải không biết chơi đồng đội. Đó là một quyền chính đáng nếu thực sự họ có trách nhiệm. Trong khi đời đời thay đổi từng giây từng giờ.

    Là la lá, cho đến giờ phút này, bạn có vẻ quên rồi đấy. Nhớ lại cái lúc tôi khóc, nước mũi chảy tong tỏng xuống trang sách. Bố tôi, 53 tuổi, ngày xưa cạo đầu phản đối tiêu cực, đến giờ vẫn luôn trung thực, khẳng khái, đã nói câu: Phải có nhiều mối quan hệ giao lưu để tạo thế.

    Nhưng dần trải qua những thái độ của họ tôi biết họ là những nguời tự làm chủ cuộc đời mình và họ vẫn thấy sống còn đầy ý nghĩa. Không biết nên viết tôi mới 21 tuổi thôi à hay đã 21 tuổi rồi ư. Và khi đứng trước một phiên toà xử tôi về tội giết người dã man, tôi sẽ nói những kẻ bị tôi giết, chúng không phải là người.

    Đời sống toàn vẹn là đời sống nhiều trạng thái với những tỷ lệ khác nhau mà tự thân chủ thể dung hợp, pha trộn. Trong nhà, tôi đã trở thành một kẻ bất trị. Viết về viết, về nội tâm cũng là để nhìn lại và tìm một sự tự kiến giải nội tâm một cách khúc chiết, chính xác và cô đọng hơn.

    Một con lươn thì chính xác hơn. Môn Văn và môn Anh làm vèo như nước chảy. Dù biết điều đó khiến họ càng ngày càng cho mình đi quá giới hạn.

    Họ có lí do, bao giờ cũng có lí do cho phải đạo. Tôi ngồi như tượng đá. Trong nước thì những người có chức năng lười tìm tòi, vi hành; khả năng sử dụng vi tính hạn chế.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap