Leche69

Siêu phẩm cậu nhóc trúng độc đắc và 2 chị đồng nghiệp trong chuyến công tác

  • #1
  • #2
  • #3
  • Thành thử có hàng chục vạn giờ mất đi như vậy mỗi ngày chỉ vì người ta ít nghĩ đến thì giờ lắm, không bao giờ đề phòng để khỏi đánh mất nó. Y đi, hoặc nhờ một công ty du lịch chỉ dẫn, hoặc tự kiếm đường lấy. Bạn làm việc quan trọng đó lúc nào? Theo tôi lúc thích hợp nhất là lúc đi từ sở về nhà.

    Vậy bạn phải tiến chầm chậm. Mỗi tuần học ba buổi tối rồi thỉnh thoảng đi nghe nhạc thì trong một năm, bạn sẽ biết ít nhiều về âm nhạc. Và cũng không có hình phạt.

    Bạn biết rằng ít nhất cũng có được nửa giờ yên ổn. Tôi nhấn mạnh bao nhiêu vào điều đó cũng không phải là thừa. Bạn lại cứ nằm xuống, thiêm thiếp triền miên giấc ngủ mà bạn gọi là cuộc sống của bạn đi.

    Đến mức đó thì đời ta có thể như đời sống trong tù và không phải là của ta nữa. Vậy mà người ta cứ bảo thời giờ là tiền bạc chứ. Vậy mà tôi sẽ khuyên hoài bạn thân và cả kẻ thù của tôi phải đọc thơ rồi mới đọc những thể loại văn khác.

    Sao? Bạn bảo dùng hết năng lực vào 16 giờ đó thì 8 giờ còn lại sẽ mất giá trị ư? Không. Đến mức đó thì đời ta có thể như đời sống trong tù và không phải là của ta nữa. Ai là người trong chúng ta sống 24 giờ một ngày? Tôi nói sống đó, không phải là sống cho có, sống sao cũng được đâu.

    Biết rằng mỗi ngày chỉ có 24 giờ và phải hài lòng với số giờ đó, điều ấy dễ dàng quá mà!". Thật lạ lùng! Buổi sáng, bạn thức dậy, thì này, túi bạn đã đầy 24 giờ trong cái chuỗi thời gian của đời bạn. Thành một anh chàng rởm là một điều rất dễ mà cũng rất tai hại.

    Làm được một công việc mệt nhọc, lòng tự tin của bạn sẽ tăng lên. Báo sản xuất rất mau là để cho mình đọc mau. Nếu bạn tưởng rằng cứ lấy giấy bút lập một thời dụng biểu tài tình là đạt được lý tưởng, thì thà bỏ phất hy vọng đó đi còn hơn.

    Vậy lúc đầu, xin bạn đừng làm nhiều quá. Lý do không phải những tác phẩm trên không nghiêm túc mà vì: tiểu thuyết dở thì không nên đọc, còn tiểu thuyết hay thì làm cho ta đọc một mạch, nhanh như một chiếc thuyền con trôi theo dòng nước, và tới đoạn kết thì ta muốn hết hơi mà chẳng mệt nhọc chút nào. Nghệ thuật là cao quý, nhưng không phải là cao quý nhất.

    Ý muốn đó có nhiều tên. Nếu bạn muốn, thì bạn có thể mỗi giờ sống một đời sống mới được. Không yêu văn chương không phải là một tội, cũng không phải là dấu hiệu của sự ngu dốt.

    Tôi biết có những người cứ đọc, đọc như người ta uống rượu. Mỗi ngày từ 6 giờ chiều đến 10 giờ sáng - tức 16 giờ - thầy phải tìm cách luyện thân thể và trí óc, tâm hồn. Mà cũng không ai lãnh nó nhiều hơn hoặc ít hơn bạn.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap