Và tệ hơn là sự khác biệt này đang mỗi ngày một rõ rệt hơn! Dĩ nhiên cậu đã làm rất đúng. James cảm thấy rất vui.
Trước đây, anh có thói quen khui một chai bia và ngồi vào ghế bành rồi nhắm mắt lại. Và chính cậu là người sẽ làm điều đó. - Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ.
- Thưa ông, thật lòng tôi không hiểu ý ông muốn nói gì? Vì sao ông lại bảo ông mới là người đã gây ra mọi chuyện. Khi về đến nhà, James quyết định là sẽ phải thay đổi. - Hai tuần trước, tớ giao cho Jessica đảm nhận một công việc quan trọng.
- Jones vừa nói vừa đưa thêm cho James dĩa rau trộn. Vì cậu đã ghi chú lại mọi thứ, nên khi cần cậu có thể tham khảo rất nhanh. Công việc thuận lợi, cuộc sống hạnh phúc - mọi thứ có vẻ như rất suôn sẻ đối với họ.
Dường như họ không biết phải làm gì, hoặc nếu biết thì phải mất khá nhiều thời gian thì họ mới có thể hoàn thành công việc như yêu cầu. Giờ thì tôi đã hoàn toàn yên tâm. Chỉ đơn giản là vì họ có cùng những sở thích và thấy vui khi cùng thể hiện những điểm tương đồng đó mà thôi.
- Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ? - Thật sao? Nếu tớ làm thế thì liệu sự việc có dễ dàng hơn không? - Jones nhíu mày hỏi. "À phải rồi!", James vừa lẩm bẩm vừa viết thêm một ghi chú khác:
Tôi gọi cậu vì muốn trao đổi với cậu vài điều về dự án vừa rồi tôi đã giao cho cậu. Họ là một đôi khắng khít trong học tập lẫn khi chơi thể thao. Tớ yêu cầu cô ấy nhắc lại tất cả những gì mà tớ đã nói với cô ta khi giao dự án đó.
- Hai tuần trước, tớ giao cho Jessica đảm nhận một công việc quan trọng. Họ gặp tôi vì bản thân họ đang đứng trước những mối bận tâm khác nhau: có người cảm thấy kiệt sức vì công việc, có người lại muốn tìm cách ứng phó với những nhân viên khó bảo. Nếu công việc cứ trôi chảy thế này thì anh sẽ mau chóng được khen ngợi, thậm chí có thể là được thăng tiến nữa.
Tối đó, anh tạt qua siêu thị và mua một bó hoa lili thật tươi tặng vợ. - Cậu có còn nhớ tâm trạng của cậu khi lần đầu đến gặp tớ để than vãn về những nỗi khốn khổ trong việc quản lý không? Theo tớ nghĩ thì khi ấy cậu không đủ kiên nhẫn để nghe hết một mạch những điều này! Nhất là cậu cũng chưa thể ứng dụng tất cả ngay được. Nhờ vậy, anh có thể trò chuyện với các nhân viên của mình và qua đó hiểu hơn những khó khăn mà họ đang gặp phải.
Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa. Thế là James bắt tay vào xác định thời hạn cho từng công việc và nói chuyện cụ thể với mỗi nhân viên một lần nữa. Mình phải làm điều gì đó, điều mà trước đây có thể mình chưa bao giờ làm.