Một kẻ lang thang như tôi không đủ can đảm làm người ta khó chịu nếu dựng xe lên vỉa hè, ngồi quay mông về phía họ và ngó ra đường. Cũng như hôm cưới chị cả vừa rồi, bạn chạy lăng xăng suốt. Và sốc trước một chuỗi ngày dối trá của đứa cháu? Bạn từng nghĩ đến chuyện này.
Qua bao nhiêu mệt mỏi, đây là lúc để nghỉ ngơi. Nên ta đành phải làm một thằng đàn ông với giọng ồm. Khi mà bạn bắt buộc cần những đối xử dịu dàng dành cho một con bệnh thì họ lại thường dùng phương pháp nhà binh.
Nhưng bởi vì không biết giống thế nào. Bên trái là những ô cửa kính mà bên trong có những bàn ăn, người ăn và ánh đèn vàng ấm cúng. Điều anh ta để lại cho những người chứng kiến cái chết ấy không nhiều.
Vậy thôi, bạn sống bình thường. Hôm trước trốn mẹ đá chơi một trận mà chân còn tập tễnh đến hôm nay. Tí nữa cháu nghoéo tay với bác trai nhé… Chà, cuối cùng, cậu ấm cũng đã bị lợi dụng một cách triệt để hơn bên cạnh vài việc cỏn con của đứa trẻ như lấy cho bác cái tăm, cái kính.
Ai giữ được tuổi trẻ không mang xe đi cầm đồ, ăn chơi, bồ bịch với những quí bà sồn sồn và đào mỏ những con nai vàng ngơ ngác… Hoặc là cứ đi lang thang. Mà chúng lại như cái miệng vực cứ rộng ra mãi. Mấy năm trước đã nghĩ có lẽ những cái không ra được khỏi đầu làm mình đau.
Có thể tột cùng tuyệt vọng (31. Nhưng trong gia đình, cũng như trong xã hội, bạn không có quyền trong tay, mà lại càng không thể dùng bạo lực lật đổ. Chúng ta càng chứng tỏ sự ngu dốt của mình khi tự ái vì bị xúc phạm trí thông minh mà mình không có).
Có tiếng bác gái ở giường bên trở mình, có lẽ vì bị đánh thức. Còn tôi, chưa đến lúc. Thêm nữa, mất thơ hay không phải là điều quá đau khổ, quá xót ruột nhưng cũng không dễ sớm tìm lại sự bình thản như mất tiền.
Nhưng vấn đề là tinh thần thật khó chia phần. Để nấu cơm cho anh ăn. Thằng em cũng như tôi, ngồi yên cả buổi, cái ngồi yên của loại ra vẻ ta đây thấu suốt.
Một thế giới tuyệt vọng tạo nên những sinh vật hiện sinh ấy. Cháu vẫn không chịu dậy ạ. Và sự chậm chạp trong việc xoay trở cũng đánh mất thời gian để đọc trận đấu.
Chỉ có một cách để giữ danh dự là làm cho chúng chùn bước. Đục khoét tế bào, thịt da, biến đổi gen của cả gỗ đá và vôi vữa, của cả những con gấu bông treo cổ lủng lẳng trước cửa hàng lai giữa tạp hoá và bách hoá của bác. Tôi gào suốt con đường cái câu trong bài Unforgiven II của Metallica mà thằng bạn dạy cho.