Vì thế họ tiếp tục theo đuổi, kéo dài sự đau khổ của cuộc sống bằng rượu, thuốc lá, ma túy, nhậu nhẹt, cho tới khi rốt cuộc họ chìm vào sự quên lãng mà họ khao khát. Sức mạnh này chính là dụng cụ tôi dùng để làm tăng vọt mức độ tự tin của mình và khả năng hành động cũng như tạo được kết quả đáng kể. Chúng đơn sơ ư? Đúng thế.
Vì thế bạn cần thêm kiên nhẫn. Điều này chỉ đúng với những đồ vật chất thôi sao? Không đâu, nó cũng áp dụng cho mọi loại hoạt động và qui trình: lý do một chiếc xe ô tô chạy được là vì đã có những con người tháo vát hình dung ra cách tạo nên qui trình đốt cháy trong máy. Chúng không có kinh nghiệm nào để đo lường đúng thực lực của mình.
Các giả thuyết chuẩn bị cho chúng ta chấp nhận những sự kiện có thể đúng hay không và có thể được người khác áp dụng cho chúng ta, hay chính chúng ta áp dụng cho mình trong tiềm thức. Hoặc có những người khi phải đảm nhận một thách đố nào, thường chỉ tập trung suy nghĩ về những thất bại trong quá khứ của họ. Trên kia tôi đã nói, chúng ta hình dung sự vật trong tâm trí chúng ta thế nào, thì chúng ta sẽ cảm nghiệm nó trong đời sống như vậy.
Khi bạn thấy mình đã có những tài năng đạt tới mức cao nhât, bạn cũng thấy có những người có tài năng còn cao hơn nhiều. Tôi viết cuốn sách này với chủ đích nó trở thành một hướng dẫn hành động một sách giáo khoa để gia tăng chất lượng cuộc đời bạn và gia tăng nguồn vui thích mà bạn có thể rút tỉa từ đó. Rất thường xuyên người ta quá mãi mê theo đuổi những giá trị phương tiện khiến họ không đạt được niềm khao khát đích thực của họ: những giá trị mục đích.
Không người hướng dẫn, không bạn bè hay thầy dạy kinh nghiệm, không mục tiêu rỏ ràng. Động cơ khiến tôi kiên trì đi theo suốt những tiến trình khác nhau này là cảm giác rằng tất cả những con người có trong tôi đều rất bất hạnh và cuộc đời tôi đã trở nên vô cùng hổn độn (nhân cách này không hề biết những nhân cách khác đang làm gì và chúng tôi thấy mình rơi vào đủ các tình huống và địa điểm khác nhau mà khi kết thúc tôi không còn nhớ lại được điều gì. Với mỗi lãnh vực trên đây, bạn sẽ có một khoảng thời gian để vận động trí óc bạn.
Vì thế, do sợ thất bại, họ bắt đầu liên tục suy nghĩ sao cho thật "thực tế". Đây không phải chuyện tiền bạc. Bạn đã có một niềm mong đợi nào - một mục đích bạn đang thực sự theo đuổi - thế mà mục đích ấy không thành sự, vì thế đây là lúc phải thay đổi niềm mong đợi của bạn cho phù hợp hơn với hoàn cảnh và có hành động để đạt ngay mục tiêu mới.
Janet thì đã tình nguyện về thành phố trước để mua cặp kiếng cho một người trong đoàn quá nghèo không đủ tiền để mua. Bạn hãy nghĩ về điều đó. Tôi nôn thóc nôn tháo mọi sự ra người và đầy bàn ăn.
Bạn hãy nhớ, mọi giới hạn trong cuộc đời bạn có lẽ chỉ là những giới hạn trong kinh nghiệm của bạn. Lúc đó bạn sẽ thấy hài lòng hay thất vọng? Vui sướng hay ray rứt? Thế nhưng nhiều người không bao giờ làm ra của cải bởi vì họ có những lỗ hổng trong nền móng tài chánh của họ.
Ta có thể có những giá trị lớn, những qui luật lớn để bênh vực những giá trị ấy, biết đặt đúng những câu hỏi cho mình, nhưng lại không sống những giá trị của mình trong thực tế không? Nếu bạn thành thật với chính mình, bạn biết câu trả lời là có. Ngược lại, đối với những người đã xác định rõ đâu là những nguyên tắc cao nhất của đời mình, họ quyết định rất dễ dàng. Chúng ta phải bỏ thái độ tin rằng đây là những vấn đề rắc rối muôn thuở mà các cá nhân dù có muốn cũng chẳng thể làm gì được.
Chúng ta phải có khả năng nhận ra lúc nào chúng ta bắt đầu có một thói quen tiêu cực - không dằn vặt mình, cũng không ở lỳ trong thói quen đó - nhưng chỉ cần đơn giản phá vỡ thói quen đó ngay khi phát hiện ra nó và thay thế nó bằng những hạt giống mới đem lại thành công cho tâm trí, tình cảm, thân xác, tinh thần và nghề nghiệp. Đó là tính tương đối". Họ trở nên thành phần của đám đông bị hoàn cảnh chi phối thay vì được hướng dẫn bởi những giá trị của bản thân họ.