Jobs đến văn phòng ngày hôm sau, tập hợp nhóm nghiên cứu và nói: “Tôi muốn tạo ra một chiếc máy tính bảng mà không cần bàn phím hay là một cây bút nào. Đối với Bill Campbell, điều này là đặc biệt khó khăn, ông thích Jobs và đã không ưa Sculley. Jobs nói, công tác quản lý đất nước cần phải hướng tới kinh doanh hơn.
Có hai lý do mà chúng tôi không thể tiếp tục hợp tác với Intel. Steve đã nói về Apple II và phàn nàn, ‘Chúng tôi đã không thiết lập quyền kiểm soát hành vi người dùng với chiếc máy này, và hãy nhìn những thứ điên khùng họ đang cố gắng nhồi nhét vào nó. Đó là những điều khá riêng tư.
Tôi cảm giác như mình là vị nhạc trưởng của dàn hòa tấu đang đắm mình trong những giai điệu làm mê lòng người”. "Tôi không tin rằng anh sẽ làm như vậy," ông nói. “Gánh nặng thành công được thay bằng sự nhẹ nhõm khi lại trở thành người mới bắt đầu, không biết gì về mọi thứ.
Chúng tôi nên gọi cảnh sát hay cho anh ta vào?’ Tôi nói cứ để cho cậu ta vào”. “Điều đó có nghĩa là cả thiết kế và kĩ thuật phải đồng bộ với nhau. ” Một trong những kỹ sư mới cắt ngang và hỏi tại sao đó lại là vấn đề.
Thay vào đó, Apple sẽ có các khách hàng, tính hóa đơn và thu được những thông tin của họ trên hệ thống dữ liệu của riêng mình. Kottke kể “Robert là một người dễ gần, một người có sức thuyết phục và là một nhà kinh doanh thực thụ. Cậu ấy không chịu khuất phục - và tôi cũng sẽ không chịu khuất phục nếu ở vào vị trí của Jobs - vì thế mà tôi đã đồng ý.
Cuộc họp kéo dài suốt cả buổi chiều. Họ muốn có con, nhưng không may mắn, Clara đã từng có mang, nhưng bị chửa ngoài dạ con, vì thế bà không thể sinh nở được nữa, điều này ngăn cản ước muốn có con của hai vợ chòng. Tiếp đến là lượt của Phil Schiller.
Trong đó là một trăm chiếc máy tính Macintosh mới toanh, trên mỗi chiếc đều có một tấm biển. Bằng cách đó, nó có thể bám vào mặt trước của chiếc iPad mà không nhấn chìm cả thiết bị. Hoffman đã nói rằng “ Đôi khi Jobs coi bà ấy như là một ca sĩ quá ‘phức tạp’ và không phải là một ca sĩ 'chính trực' thực sự như Dylan.
“Thương hiệu Apple có lớn được bằng Gap không?” ông hỏi. “Cửa hàng sẽ trở thành mặt thể hiện giá trị vật chất của một thương hiệu,” ông dự đoán, ông nói rằng khi còn trẻ, ông đã bước chân vào những cửa hàng đồ sộ như lâu đài, được ốp gỗ và tràn ngập không khí nghệ thuật mà Ralph Lauren đã sáng tạo nên trên phố 72 và Đại lộ Madison ở Manhattan. Nhưng có một người quan trọng đang âm thầm nghe ngóng tình hình.
Sự thật lại gần như trái ngươc hoàn toàn. (a) Bí mật lên kế hoạch thành lập một công ty để cạnh tranh với Apple. ” Chú thích (Dream Act) Viết tắt của Development, Relief and Education for Alien Minors (Đạo Luật Phát Triển, Trợ Giúp và Giáo Dục đối với những đứa trẻ nhập cư trái phép): là một dự luật của Mỹ lần đầu được đệ trình lên Thượng nghị viện vào ngày 1/8/2001 và được đệ trình lần gần đây nhất vào ngày 11/5/2011.
“Tôi có một cuộc gọi từ ban quản trị của Apple 3 tuần trước yêu cầu tôi quay lại Apple với vị trí CEO,” ông viết. Bởi vì hầu hết các dòng điện thoại này là sản phẩm “bình dân”, nên vẫn có chỗ cho những dòng sản phẩm cao cấp và sang trọng, giống hệt như thị trường giành cho dòng máy nghe nhạc cầm tay. Trong những năm qua, U2 đã hủy bỏ những đề nghị trị giá đến 23 triệu đô-la để xuất hiện trong các quảng cáo.