Hoặc đôi lúc viện đến nó để xoa dịu những vết thương. Nhất quyết phải cạo râu. Hết màn chào hỏi, bắt đầu cuộc hỏi cung ngọt ngào.
Đơn giản vì tôi 21 tuổi và tuổi này là tuổi đến trường. Cái thùng rác lở loét hơn. Ông ta đốt vì chúng bổ ích.
Lần sau rút kinh nghiệm nhé. Kẻo rốt cục chỉ là mi lo cho mình. Còn nữa, chị út có cô bạn thân đôi lúc đến nhà.
Cảm thấy thế gian hoàn toàn lãnh lẽo. Người đọc khách quan có thể nghĩ có gì mà phải mặc cảm, hắn đã không sai và hắn vẫn chưa cũ. Nghĩ: Thế chắc là mình đoán cũng đúng.
Và vì thế, chúng ta lại hay tin vào những chuyện đùa. Có lần bạn bóp cổ nó nôn đầy nhà. Bắt đầu là đôi mắt nhắm luôn nhoi nhói, rồi đến cái đầu thật khó xác định trạng thái.
Mắt và đầu đau đã thành nhàm. Anh cảm thấy mình không còn thật lòng với nó nữa. Cuối cùng thì nhà văn cũng không phải lựa chọn.
Mấy ý tứ chợt ngân nga: Nhưng mọi trạng thái của kẻ cô đơn hay không cô đơn, dù nó đúng hay sai, khi hắn là người tài và biểu đạt nó, nó vẫn luôn có những điểm thú vị. Ta chẳng cảm thấy quái gì cả.
Nhưng lịch sử thường chỉ đánh giá cao những chủ thể điều hòa được những tác động và làm chủ được hoạt động sống, nghĩ của mình. Mình đã đổ mồ hôi vì nó, nó cũng phát ốm vì phục vụ mình. Tôi đỗ đại học, không tính điểm cộng do bác chuyển hộ khẩu cho từ Hà Nội về khu vực ưu tiên thì thừa ra năm điểm rưỡi.
Nhưng cứ thử viết xem, biết đâu làm được cái gì đó. Nhưng mà sau đó thì sao? Có mèo lại hoàn mèo? Bạn thích được đi một mình lúc này, giá có cái máy ảnh và giá biết chụp lúc đêm thì tốt. Vừa rồi đi đá bóng với thằng em về qua bị tắc mãi ở đó.
Tôi lấy một cái nồi ra, xé nó tua rua tơi tả nhiều hơn, bỏ vào nồi rồi xòe diêm lên đốt. Có một chị vào hỏi mua giấy gì gì đó, không nghe rõ, hỏi lại, à, giấy vệ sinh. Dù không phải lúc nào cũng khổ đau.