Ngay mai, theo giấc mơ của Sid, Cây Bốn Lá thần kỳ, loài cây mang lại sự may mắn vô tận sẽ mọc lên trong khu rừng Mê Hoặc. Đơn giản chỉ có thế mà thôi, có đúng vậy không? tôi chỉ đang cố giúp cậu hiểu để có được sự may mắn.
Quả đúng là mọi việc đã xảy ra như thế. Ngoài tiền bạc, gia đình tôi còn được thừa hưởng một nhà máy dệt đang rất ăn nên làm ra. Ngươi có thể đến đó mà lấy.
Đoạn ông rút thanh kiến quý bên mình trao cho hiệp sĩ. Chàng chỉ có thể mang đủ đất để phủ lên một vài mét đất nhỏ. Ngươi không nhận ra hay sao? Merlin muốn gài bẫy tất cả các hiệp sĩ trong vương quốc.
Ta đã hơn hai ngàn năm tuổi rồi. Cuối cùng chàng cũng gặp được thần Gnome đang đứng cằn nhằn ở trước cổng một hang động khổng lồ chỉ mấy phút sau khi Nott bỏ đi. Đó không phải là cây bốn lá mang lại sự may mắn vô tận, nó là cái cây mang lại.
Anh ta không muốn làm bất cứ việc gì nữa. - Thật ra, cái địa điểm mà con đã chọn không có ý nghĩa gì đặc biệt ở đây cả. Nó không thể nào mọc được ở đây.
Ngươi không nhận ra hay sao? Merlin muốn gài bẫy tất cả các hiệp sĩ trong vương quốc. Đừng dài dòng nhiều chuyện làm ta mệt. Đoạn ông rút thanh kiến quý bên mình trao cho hiệp sĩ.
Còn mình thì hãy làm và tin vào việc mình đang làm - cho dù bây giờ không ai hỗ trợ, chỉ lối. Cái cảm giác rằng mình là một nạn nhân, một người bị lừa, một người không may mắn thì cũng chẳng hay ho gì nhưng ít ra nó cũng giúp họ cảm thấy phần nào nhẹ nhõm hơn. Bạn hãy dám tin, ước mơ và áp dụng một cách thông minh những bí mật trên đây.
Kỳ lạ thay, bây giờ Sid ít cảm thấy lo lắng hơn về việc liệu mảnh đất mình chọn có đúng là nới Cây Bốn Là thần kỳ sẽ mọc hay không. Thần Gnome sống dưới lòng đất và tạo ra tất cả những đường hầm xuyên khắp khu rừng này. Nhanh như cắt, Nott đứng dậy và rút thanh kiếm sáng loáng ra thủ thế.
Sid dành phần lớn những năm tháng của đời mình để truyền lại cho các hiệp sĩ lẫn người bình thường những bí mật để có được sự may mắn. Sid im lặng hồi lâu và chợt ngước nhìn thẳng vào mắt Merlin. Rồi chàng quay lại và kiên nhẫn dùng kiếm và tay tạo nên một rãnh sâu giữa hai đường kiếm, chàng đào tới đâu, dòng nước len lỏi ùa theo đến đó, và làm đất mềm hơn.
Đột nhiên, từ đâu đến một ông già dáng vẻ mệt mỏi ngồi xuống bên cạnh Max. Với tài năng của mình, cha tôi ngày càng khuếch trương nhà máy đó lên. Đó là một cảnh tượng đáng kinh ngạc.