Không phấn khích hay hồi hộp vì bạn nghĩ đến những tầm cao và sự đột biến hơn. Trên đầu hộp dầu cá là một con cá sấu lưng xanh bụng vàng mà mỗi lúc lên dây cót, nó đi cà giật và trông khá thật. Phừ, đã đến lúc dậy rồi, bạn chui ra khỏi chăn.
Và cứ nửa giờ thì boong một phát. Nhất là những mặt còn lại của đời sống. Em có thấy Đankô hối hận khi trái tim bị người ta dẫm nát không? Anh chẳng phải là Đankô nhưng anh tôn thờ Đankô.
Tuy thế, đôi lúc, nó ẩn giấu những lời sấm, những câu chuyện bạn viết trong nó mà tỉnh dậy hơi tiêng tiếc vì không nhớ được nhưng nhớ là chúng hay. Và tôi và xung quanh sẽ thôi cảm giác về em nữa. Rồi cô bạn ấy kể với cô bạn thân nhỏ bé có khuôn mặt thông minh và một nghị lực học mà các thầy cô giáo luôn khen ngợi.
Như thế em không còn thấy cô đơn trong lúc chờ đợi anh. Cháu nó đang bị đau cơ. What I fell what I know never shine through what Ive known
Với họ, thức trắng đêm viết, đọc rồi ngủ li bì đến 3 giờ chiều không phải là triệu chứng của cô độc, bệnh tật mà là sống vô tổ chức, thiếu nghị lực. Nếu tôi không nhầm thì trong đầu các chú không hiếm những ý nghĩ như thế này: Cái lũ choai choai toàn đứa mất dạy. Nhẹ đến độ mà tôi biết chỉ độ chục lần như thế này là tôi sẽ bay lên.
Đến lượt máy treo ngược người. Cái sịt mũi không còn là cái sịt mũi do bị cảm. Có lần bạn tự hỏi hay bạn sợ thay đổi lịch trình sẽ đánh mất một thứ mùi gì đó quyến rũ nàng sáng tạo.
Một con người có thể coi là cư dân cơ bản trong xã hội lí tưởng. À, à, chúng tớ lại đấu tranh chống lại vì chúng đe dọa tự do của tớ. Tôi hiểu chúng và tôi tường tận chúng.
Này, mày bê cái kia cho chú. Không, đó không phải là trò luyện trí nhớ. Kẻ bất tài sẽ khóc lóc, than thở.
Nhưng không phải lúc nào cũng mang theo giấy bút. Sự tranh luận lấy cơ sở phân định thắng thua là tuổi tác và thứ bậc. Trinh sát phán đoán: Người quen.
Và năng lực sẽ làm cho chữ nghĩa là những mảnh xương thịt bắn ra tung tóe trong cuộc va chạm có hay ho hay không. Thi đại học nhiều người giỏi vẫn trượt thẳng cẳng con ạ. Còn tin tưởng thì mơ hồ lắm.