Mà người ta cũng đã cho Nã Phá Luân đã dùng phương pháp con nít đó khi ông lập ra huy chương Bắc đẩu bội tinh, phân phát một ngàn năm trăm chiếc cho lính ông và thăng chức "Pháp quốc Thống chế" cho 18 đại tướng, gọi đội quân của ông là "Đại binh". - Dạ, ai cũng muốn như vậy hết. Ta cần phải xử sự như vậy khi nào? Bằng cách nào?.
Một hôm, người ta đặt nó lên một chiếc ghế cao, để cho nó nấu món cháo của nó. Overstreet viết: "Hành động do những thị dục căn bản của ta mà phát sanh. ở sở về, cha rình con ở ngoài đường.
Đó là phương pháp của nhà diễn thuyết Lowell Thomas. Vậy có lẽ ông đã tự nghĩ: "Hãy khoan, đợi một chút. Những bạn này phải thành thực nói cho người đó biết có chỗ nào đáng ưa, chỗ nào đáng ghét.
Chalif, một người hoạt động nhiều cho các hội hướng đạo sinh. Vì, dù có giết được nó thì vết cắn cũng không lành ngay được". Tôi phải nhắc lại câu đó: Nếu các bạn sốt sắng thành thật quan tâm tới người khác thì chỉ trong hai tháng sẽ có nhiều bạn thân hơn là hai năm gắng công bắt người khác quan tâm tới các bạn.
Bạn nên nhớ rằng Ken Dyke không hề phí thì giờ khoe sự trọng của ông ta. Thiệt là bậy và ngu quá. Chơi như vậy mà còn thú gì nữa!.
Khi ông về rồi, tôi nhiệt liệt khen ông. Đã lâu lắm, khi tôi còn là một đứa nhỏ chạy chân không qua những khu rừng để tới trường học làng tại miền Missouri; một hôm, tôi đọc một bài ngụ ngôn về mặt trời và gió. Ông nói: "Người nào đã muốn tu thân tự tiến, không phí thì giờ cãi vã nhau.
Tôi nói với ông rằng ông đã chỉ bảo với tôi rất nhiều, và tôi nghe nói mà mê. Như vậy lợi hơn nhiều". Tôi chỉ xin phí tổn cho một hướng đạo sinh, mà ông chịu phí tổn cho tới năm người và cả cho tôi nữa, ông lại còn cho tôi một tờ tín dụng trạng để tới châu u, lãnh một ngàn mỹ kim.
Xin các bạn đọc - và nhớ thi hành, vì đọc suông không có kết quả - những lời khuyên chí lý sau này của giáo sư Elbert Hubbard: Mới rồi, trong tờ báo New york Herald Tribune, một hãng nọ có đăng quảng cáo cần một người có tài năng và kinh nghiệm đặc biệt. Rồi đúng lúc nó đang vinh hạnh, ba nó vào, như vô tình.
Cha đã hỏi nghiêm khắc với con hôm nay. Bây giờ anh làm sao? Xin nghe anh ta nói: Tôi bảo: "Này, anh Emile.
Tôi nói: "Châu Phi có nhiều cái thú lắm. Sao đối với bạn trăm năm của bạn, bạn không biết vì nể như vậy? Lần sau, nếu món gà chiên vừa ăn, bạn nên nói cho bà nhà hay, cho bà biết rằng bạn biết thưởng thức món bà làm; bạn nên tỏ ra rằng "món bạn ăn đó không phải là cỏ khô", và luôn tiện bạn đừng nên tiếc lời, mà nên thêm cho bà biết là bà rất cần cho hạnh phúc của bạn. Hồi đó, cho mãi tới bây giờ cũng vẫn vỏn vẹn có hai người đó làm hội viên thôi.