Sự may mắn do chúng ta tự tạo ra mới là may mắn thật sự, và nó sẽ có thể ở với chúng ta lâu dài. Và rõ ràng là điều này đang diễn ra với Nott. Thực ra trong lòng Nott rất oán hận Merlin vì anh nghĩ mình đã bị gạt suốt mấy ngày qua.
Và ai là người biết rõ từng tấc đất trong khu rừng này? Thật dễ dàng: đó không ai khác hơn chính là Thần Gnome - Hoàng tử của lòng đất. Chỉ cần chặt bớt các nhánh cây nữa là xong rồi. - Nếu bà cho phép, tôi sẽ đào một đường rãnh bắt nguồn từ hồ.
Chân thành chúc các bạn sẽ tìm được may mắn trong cuộc sống của mình. Dù rằng điều đó chẳng dẫn anh tới đâu nhưng ít nhất nó cũng làm anh bình tĩnh trở lại. Đơn giản chỉ có thế mà thôi, có đúng vậy không?
Cây Bốn Lá thần kỳ chỉ nảy mầm trên mảnh đất của con là vì con đã tạo ra những điều kiện lý tưởng nhất cho nó. Giờ thì điều kiện đất đai đã khác rồi. - Bình tĩnh, bình tĩnh nào! Để ta giải thích cho mọi người rõ thêm.
Chàng phải làm gì bây giờ? Trong bất cứ trường hợp nào chàng cũng đã cố hết sức mình. Vào ngày này mỗi năm ta đền phân phát những hạt giống của Cây Bốn Lá thần kỳ khắp khu rừng Mê Hoặc và cả trong vương quốc của các hiệp sĩ nữa. Hãy hỏi ta điều ngươi muốn biết rồi hãy đi đi.
- Ngươi là ai? Ngươi muốn gì? Cẩn thận đấy, lưỡi kiếm của ta không biết phân biệt bạn thù đâu. Nếu ngươi đánh thức chúng dậy thì đêm nay chúng sẽ không ca hát nữa. Ngay mai, theo giấc mơ của Sid, Cây Bốn Lá thần kỳ, loài cây mang lại sự may mắn vô tận sẽ mọc lên trong khu rừng Mê Hoặc.
- Ta biết sức mạnh của Cây Bốn Lá thần kỳ, và đối với riêng ta - một Hoàng tử của lòng đất - thì ta cũng đã có quá đủ sự may mắn rồi. Thế nhưng chẳng ai có thể đưa ra cho chàng một câu trả lời thỏa đáng. - Bây giờ thì anh có thể sống đến suốt đời với sự may mắn đó.
Điều này khiến anh cảm thấy sợ hãi, nỗi sợ hãi này còn tồi tệ hơn cả lần anh vừa nói chuyện xong với thần Gnome. Ông cũng thấy vui vui khi thấy người bạn thời niên thiếu - đã nửa thế kỷ nay mới gặp lại - của mình lại muốn kể cho ông nghe một câu chuyện cổ tích ở vào cái tuổi đã bạc trắng mái đầu. Nhưng rồi ông chậc lưỡi đồng ý.
Hãy cắt bớt những nhánh cây chết và lá khô đi. Đột nhiên, từ đâu đến một ông già dáng vẻ mệt mỏi ngồi xuống bên cạnh Max. Hy vọng ngày mai sẽ tốt hơn.
Đêm đó nằm bên cạnh mảnh đất, chàng thật hài lòng nghĩ về những gì mình đã làm được. Trái lại lúc nào ta cũng ban đều cho mọi người một cách công bằng. Nếu từ trước đến giờ chưa hề có một cây bốn lá nào mọc ở đây, nếu chưa ai từng tìm ra được nó, thì đó chính là vì tất cả những người đó đã luôn lặp lại những điều cũ kỹ, những điều mà những người trước đó đã từng làm.