Leche69

Em hàng xóm gợi cảm không mặc đồ lót

  • #1
  • #2
  • #3
  • Rồi lại lờ đi khi cậu ta thông báo sói đến thật. Bởi lẽ em là người phụ nữ bình thường, bình thường nhất… Để phân biệt nó với sự chăm chỉ hay vô thức thuần túy loanh quanh những lối mòn.

    Điểm cuối cái đuôi nằm giữa màn hình. Biển số… Biển số bao nhiêu nhỉ? Không nhớ. Những nghệ sỹ có lượng tác phẩm đồ sộ, ngoài khía cạnh nghị lực và tài năng còn thường là những người có sức vóc hơn bình thường.

    Ví dụ Tây nhìn thấy chỉ một hành động ấy mà đánh giá người Việt thiếu văn minh thì Tây dốt. Nhưng mà cái câu ấy, nó kéo nước mắt ra rớm trên mi. Nếu bạn nhớ không nhầm thì giấc mơ vừa rồi có đến bốn, năm tầng.

    Nhưng dù sao thì tôi vẫn bị cái tưởng tượng ngầm ấy ám ảnh sơ sơ. Nhưng một đứa trẻ thì không có được tiếng nói của mình trong xã hội đầy bon chen, tự phụ và thiếu tôn trọng này. Nếu ai là tất cả mà chẳng là gì cả thì tức là người đó (hoặc gì gì đó) đang chơi.

    Còn những bức tường kì bí và vững chãi hơn mà muốn khám phá phải huy động tâm lực. Hắn chuộng một cuộc sống bình thản hơn. Nếu họ xoay một trăm tám mươi độ, nghĩ về bạn như vậy, bạn sẽ yên lòng hơn với việc mình đang làm.

    Tôi từng (và vẫn luôn) phân vân, mặc cảm trong cảm giác lợi dụng nghệ thuật. Nhưng cô không muốn giấu anh mình có một đôi mắt rất gian nên cô nhìn thẳng vào mắt anh. Chúng nhan nhản và đầy bon chen.

    Lúc về, thằng em tớ bảo: Buồn cười, cứ nghĩ có cái búa gõ cho mấy chú phía trước mỗi chú một phát, bực cả mình. Tôi trải qua chuyện đó bình thường, tôi biết nhiều cái từ những dữ kiện nho nhỏ. Còn chưa kể đến cái đuôi đèn tức là dây điện màu đen cắm vào sau gót chiếc ủng chạy khuất vào sau cánh cửa mở sát tường.

    Nhưng lại thấy buồn nôn. Hai tiếng trước tôi đang… Đang làm gì nhỉ? Mẹ kiếp! Cho tôi 2 tiếng nữa để nhớ ra. Tự do hay không còn tùy vào bộ óc của chính bạn.

    Có lẽ bạn sẽ phải xin lỗi độc giả vì những chỗ thật vội vã đâm dở tệ. Chiều nay, chị út và cô bạn rủ vào chợ ăn bánh rán với cả chè. Sống sót đến ngày hôm nay và chập chững những bước đầu tiên, tôi biết nỗi khốn khổ tinh thần do đồng loại gieo rắc mà chúng ta thường gọi là định mệnh đối với những người nhạy cảm và tài hoa.

    Biển số… Biển số bao nhiêu nhỉ? Không nhớ. Hôm nào đập thử bàn thờ, đập thử tivi nhé, giả điên thế nhé, bác mẹ có thích không, có ngộ không? Định bỏ đó, nghĩ thế nào lại lấy giẻ rửa bát ra cọ rồi ngâm nước.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap