Tính hài hước luôn được hoan nghênh trong các cuộc trò chuyện. Ai từng trò chuyện với tôi chỉ trong vài phút đều biết ít nhất hai điều về tôi: 1/ Tôi đến từ Brooklyn, và 2/ Tôi là người Do Thái. Chúng tôi trò chuyện rất thân mật và vui vẻ về cuộc sống.
Trước kia chúng ta hay nói về Jackie Robinson và Dwight Eisenhower, rồi thì JFK và Elvis. Tôi hỏi làm thế nào mà ông giữ được vẻ tươi tắn như thế, Lasorda bình thản nói rằng: Ngày tuyệt vời nhất trong đời tôi là ngày đội Dodgers chiến thắng, và cái ngày tuyệt vời thứ hai trong đời tôi là khi đội bóng nhận được những kinh nghiệm quý báu từ một trận đại bại! Đơn giản nhưng hài hòa.
Họ hiểu được cảm xúc của ta như thế nào, quan tâm đến suy nghĩ của ta. Ông không chỉ là một người mạnh mẽ, sôi nổi mà tôi từng thấy mà còn là một trong những vị khách mời thú vị nhất. Xưa kia, trong một xã hội hay tranh chất và với những con người thích sống đơn lẻ, câu này có vẻ được ưa chuộng.
Một trong những người bạn của tôi ở thủ đô Washington bao giờ cũng mở đầu câu nói bằng Bạn biết không…. Một anh bạn nói rằng cả gia đình anh ta sẽ chuyển đến sống ở một thành phố khác. Sau đó là âm thanh có vừa đủ nghe hay chưa… Giữ micro cách miệng một khoảng nhất định và nói một cách tự nhiên thoải mái.
Dĩ nhiên là bạn phải lắng nghe khi được hỏi. Chuyện gì đã xảy ra? Có những cái ngày xưa cấm kỵ thì ngày nay có thể chấp nhận. Ở những nơi này bạn có thể trò chuyện với mọi người một cách thoải mái nhất, dù cho bạn có quen thân với họ hay không.
Sự nhấn mạnh này có hai tác dụng. Tôi tập đọc cho thật truyền cảm. Trong cái không khí hoàn toàn hỗn độn sau bài phát biểu của Stengel, nghị sĩ Kefauver nói lớn: Ông Stengel, tôi không chắc là tôi đặt câu hỏi có rõ ràng hay không
Sau đó thì có thể bày tỏ quan điểm, ý kiến riêng của bạn, đặt câu hỏi về vấn đề đó. Vai diễn thật của Mitchum ngoài đời mang đến cho chúng ta một bài học: Đừng bao giờ hỏi chuyện một người không thích nói. May là tôi sớm lấy lại tinh thần và trở lại bản năng chân thật của mình.
Nhưng nếu đã ngồi yên vị ở đó rồi thì hãy nhớ lời khuyên này của tôi: Càng ít lời càng tốt. Anh biết nhìn nhận xã hội góc cạnh hơn, sâu rộng hơn. Lúc đầu chúng tôi nói về quá khứ, anh không biết rồi tôi sẽ hỏi anh cái gì.
Nhưng nhiều người gọi ông ấy là một tổng thống vĩ đại. Nhưng cậu con trai ấy là một tay ăn chơi lêu lổng và chẳng có ý muốn học hành gì cả. Nào bây giờ thì hãy trở lại Những phương pháp vàng của chúng ta.
Thứ hai là sự nhạy cảm linh hoạt khi đặt câu hỏi. Chẳng hạn như là: Trời hôm nay đẹp quá nhỉ? Anh có dự định đi đâu không? Chỉ cần một chút linh hoạt thì bạn sẽ thấy có rất nhiều cách bắt chuyện. Sau đó nhắc tôi lần nữa: Ngày 10/6, 8 giờ tối, Câu lạc bộ Miami Shores Rotary.