Chán ngán vì làm phận con cháu cảm thấy mặc cảm và ích kỷ khi chán ngán. Một ngày kia quen xa xỉ, quen những buổi ăn uống, quen lúc nào cũng có thể mở miệng cười. Dù gần đây, mỗi tuần tôi chỉ đến giảng đường một hai buổi nhưng cứ ngồi vô nghĩa với những cơn đau thể xác ở đó không khác một trò hành xác.
Có thể phơi phới niềm tin. Nhưng, trong trạng thái đang bị, tôi không muốn chứng kiến thêm nhiều sự ngộ nhận. Không kiếm được đứa yếu hơn thì nó bắt nạt con gái.
Cái đó sẽ là một đại diện nhỏ cho tinh thần tự chủ và sự hoà nhã. Bạn không dại gì mà đấu tranh tư tưởng xem nên dậy kéo lê cái thân xác rã rời đi học hay cố vùi vào giấc chập chờn và dậy ăn sáng vào tầm 2 giờ chiều. Rồi một ngày kia, cậu ấy sẽ cảm thấy cần bất bình.
Đơn giản là vì nếu chúng vô nghĩa, chúng sẽ không được tiếp nạp và tôi nên từ bỏ. Để thấy những thế giới nội tâm rất sâu sắc trong nhau, ngoài những trường hợp chỉ biết ăn no ngủ kỹ (có thể cả lao động hùng hục) và để số phận xỏ mũi dắt đi. Là một nhà thơ thiên tài như thế có là danh không? Và đủ chưa? Nếu chưa đủ bạn sẽ còn làm cái khác.
Sáng ra, đúng hơn là gần 12 giờ trưa, mẹ sang kéo chăn gọi dậy: Dậy ăn cơm nào. Bao nhiêu hình ảnh biểu trưng, đại diện. Mùa đông thì mấy chiếc áo len dày sụ mớ ba mớ bảy.
Còn cái quần thì rộng thùng thình. Tí nữa phải uống tam thất với chị đấy nhé. Bạn đừng nhầm là bạn đen đủi.
Như tôi bắt một con Dã Tràng ở bờ biển Việt Nam thả sang một bờ biển khác ở Châu Phi. Nói hay hoặc đúng không mà thôi. Nhưng mà bạn này, tôi không tin vào tính bản thiện bao la của con người đâu.
Mà giáo viên nhạt và lạnh nhớt như thế thì ngu như tôi cũng biết. Ông anh múc hai gáo nước đổ vào lò than. Rồi lại lờ đi khi cậu ta thông báo sói đến thật.
Phải tập trung vào học. Khi có những chú xe tải phóng rầm rập qua, những bụm cát phi vào mặt tôi. Sau đây là một số dữ kiện.
Có điều, ở cái độ tuổi này, khi mà còn tay trắng, bạn phải vượt thoát khỏi nó để tự tạo khung cảnh ấy cho mình. Bây giờ xã hội như thế thì mình cũng phải theo xu hướng chứ. Chụp đèn bằng sắt sơn màu tím ngoài trắng trong.