Chán nản, mệt mỏi, tôi quay trở về Babylon và rất bực mình vì thấy cổng thành đã đóng chặt. Chỉ đối với chàng trẻ tuổi đang đi sát cạnh mà ông đã đưa về từ Damacus, là làm ông lo nghĩ. - Giờ con cần phải suy nghĩ và hành động chín chắn như một người đã trưởng thành.
Hôm nay nó ở đây, nhưng ngày mai nó đến nơi khác rồi. Ông bàng hoàng nhận ra đó chính là Kẻ cướp biển ngày trước. Nào! Chúng ta hãy tới thăm Arkad và xin ông ấy chỉ bảo cho chúng ta những cách thức làm giàu.
- Vậy thì, các bạn hãy nói thử xem, làm thế nào để chúng ta tìm ra những cách thức nhằm thu hút sự may mắn đến với mỗi người? - Nhưng tất cả số vàng mà chúng ta đã từng chi ra để thực hiện các công trình đó nay đi đâu cả rồi? – Nhà vua Sargon hỏi lại. Mỗi một xu mà đồng tiền vàng tạo ra cũng sẽ kiếm tiền đem về cho cháu.
Ngươi hãy triệu ông ấy đến gặp ta vào ngày mai. Tôi vô cùng cảm động và biết ơn bà Sira, nhanh chóng theo lời bà lao ngay vào trong màn đêm của sa mạc mênh mông. Thật ra, những người sở hữu được nhiều vàng và trở nên giàu có là những người hiểu rõ năm quy luật của vàng và biết tuân thủ theo chúng để làm giàu.
Sasi là một gã bặm trợn và thô lỗ. – Công việc đã giúp ông cháu gặp gỡ với nhiều bạn bè. Mặt khác, ông nhìn thấy tương lai của mình rồi sẽ tương tự như cuộc sống của Arad Gula lúc bấy giờ.
Nhưng tôi đã nhanh trí đề nghị với ông ấy: - Điều đó là hẳn nhiên. Bởi vì, bà thứ nhì tuy rất xinh đẹp, nhưng đang nhìn tôi một cách khinh bỉ tựa như tôi là một con giun đất.
Ông rất muốn có những bộ lông như thế để dệt thảm. Đối với người cho vay, ông ấy lấy anh để làm vật chứng vay tiền đấy. Cháu cũng đã tìm lời khuyên có giá trị nhất từ những người nhiều kinh nghiệm và học cách khiến vàng ngày càng mang lại nhiều lợi nhuận cho cháu.
Theo tập tục của những người Syri, thì phụ nữ cũng giống như những người nô lệ, sống phụ thuộc vào người đàn ông trong gia đình. Lần đầu tư đầu tiên của tôi bị thất bại, tôi đã mất hết tiền bạc dành dụm trong một năm. - Hoàn toàn đúng như thế anh bạn ạ! – Arkad thừa nhận.
Thế mà bây giờ ông lại bảo, ông cháu là một nô lệ khốn khổ ở Babylon! Ông Arkad âu yếm đặt bàn tay của mình lên đầu Nomasir và nói: Nomasir ngừng lại một lúc rồi ra hiệu cho người nô lệ đang ở phía sau cánh cửa.
Những thành quách đền đài đã biến mất, chỉ còn lại những phế tích đổ nát và vắng lặng. - Dabasir, cậu có linh hồn của một người tự do, hay linh hồn của một kẻ nô lệ? Ai mà chẳng thích những người nô lệ chăm chỉ và làm nhiều việc cho họ.