Leche69

Trú mưa ở trường với cô chủ nhiệm

  • #1
  • #2
  • #3
  • Phòng chật thì bảo khách ngồi gần, nhà rộng thì mời khách ngồi thưa ra. Vậy, người ta thường tặng nhau cái gì? Một chiếc cà vạt, một đôi găng tay, hay một cành hoa violet… thì cũng chấp nhận được. Thậm chí điều này rất tệ hại khi người khác trông bạn thật buồn cười và lố lăng.

    Luật sư Edward Bennett Williams kể với tôi rằng ông biết trước những câu trả lời cho mọi câu hỏi của ông trong tòa án. Tại sao bạn không tập hỏi một cách văn vẻ và sâu sắc hơn? Cuộc trò chuyện của bạn có thể sẽ thú vị hơn nhiều đấy. Dick Gerstein nhiều năm liền là luật sư ở Miami.

    Tôi chỉ biết rằng các cầu thủ bóng chày của chúng ta chắc chắn đã có tiến bộ rất nhiều. Nào là lúc bé tí thì sợ con mèo, rồi thì khi lớn lên lại sợ… cái nhìn của cô bạn gái! Tôi quay trở lại câu hỏi về việc lái máy bay. Họ đến để bày tỏ niềm tiếc thương vô hạn đối với sự ra đi của một người đáng mến.

    Còi báo động inh ỏi, xe cứu hỏa và đội cấp cứu… John Lowenstein từng là một vận động viên bóng chày tài năng và nổi tiếng. Ngày nay, từ cấm kỵ (taboo) đã vơi bớt nặng nề vì càng ngày chúng ta càng cởi mở hơn với những tư duy, quan điểm mới.

    Có điều nên lưu ý: trước khi sử dụng thì phải tập để quen dần với chúng. Điều này rất có ích, nó giúp tôi tự tin hơn và nói năng ngày một lưu loát hơn. Một người hỏi George: Ông nghĩ gì về những bác sĩ ngày nay?.

    Trên bàn chúng tôi chẳng có một bông hoa nào, phía sau cũng không có những bức tranh khổng lồ nào về quang cảnh New York hay Washington làm phông cả. Nhưng ngược lại, có những người không bận tâm đến việc tôi sẽ nói cái gì. Trời ạ, nếu có một con ma vô hình lọt vào thao túng thị trường chứng khoán, ắt hẳn sẽ biến một kẻ vô gia cư hóa thành tỷ phú giàu cỡ Bill Gates chứ chẳng chơi.

    Tôi không phải lo gì cả. Cho dù không hoàn hảo đi nữa thì nó cũng chính là ngôn ngữ của tôi. Còn các cầu thủ sẽ xem lời nói nay của bạn thật sự là một châm chích: Hồi xưa ba tôi dắt tôi đi xem anh đá hoài (còn bây giờ thì không thèm xem nữa ư?!).

    Hôm ấy thị trưởng Cuomo: Ông sẽ nói về vấn đề gì trong hôm nay hả Mario?. Câu chuyện này xảy ra hơn ba mươi năm trước, và cho tới bây giờ tôi cũng không hiểu vì sao lúc đó đột nhiên tôi lại nói thế này: Đề tài là tương lai của ngành thương thuyền nước Mỹ. Bởi khi lắng nghe tôi sẽ học hỏi được rất nhiều.

    Giấc mơ của tôi đã trở thành sự thật! Tôi sẽ được làm ở đài phát thanh! Giọng nói của tôi sẽ được truyền đi trên làn sóng suốt ba giờ đồng hồ mỗi buổi sáng, và có thể thêm nữa vào buổi chiều. Chắc do ông không có năng khiếu. Và cuối cùng, đi dự họp thì nhớ mang theo sự hài hước của bạn.

    Giả sử bạn ở trên một hòn đảo với duy nhất một người nữa là bạn thân của bạn, anh ấy sắp qua đời vì bệnh ung thư. NHỮNG NGƯỜI THÀNH CÔNG LÀ NHỮNG NGƯỜI ĂN NÓI THÀNH CÔNG VÀ NGƯỢC LẠI Âm thanh duy nhất mà các thính giả của tôi nghe được là một đoạn nhạc cứ hết to rồi lại nhỏ, mà chẳng kèm theo một giọng nói nào.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap