- Lúc gặp những người cày ruộng này, ông không lớn hơn cháu bây giờ đâu. Ông ấy liền nổi cáu, thậm chí muốn đánh tôi, vì tôi không hoàn thành công việc và chỉ là một tên làm thuê tầm thường. Bạn phải tạo ra nguồn thu nhập dồi dào để bảo đảm cho cuộc sống tương lai của mình.
Còn tôi, tôi đã trả lời với anh như thế nào nhỉ? Tôi thú nhận với anh rằng cái túi của tôi cũng lép xẹp chẳng khác gì anh! Nguyên nhân của tình trạng thảm hại này là gì nhỉ? Tại sao chúng ta không biết cách làm ra nhiều vàng bạc, hoặc ít nhất là đủ để chúng ta ăn và mặc? Trước hết, các bạn phải học cách bảo vệ những khoản tiền nhỏ, sau đó mới có thể giữ được những khoản tiền lớn. Anh phải bảo đảm khi cho một đồng tiền vàng ra khỏi túi, thì nhất định nó phải quay trở lại túi của anh đúng thời hạn.
Ông thắc mắc không hiểu tại sao một ông hoàng quý phái, sang trọng như thế lại đành lòng nhìn cảnh trừng phạt thảm khốc ấy, và đùa cợt vui vẻ cùng với những người khác. Những kẻ đầu đảng bị giết chết, còn một số khác trong đó có tôi bị dẫn về Damacus bán làm nô lệ. - Vậy là, nếu như để dành được năm mươi đồng vàng, thì anh phải mất năm mươi năm làm việc hết mình sao?
Sau này, khi chiếm được vương quốc Babylon, người Ả Rập đã tàn phá nó bằng cách gỡ lấy gạch ngói để xây dựng đền đài, cung điện, nhà cửa và các công trình khác. - Thưa ông Algamish! Ông là một người rất giàu có. Thực tế, có thể công việc kinh doanh không phải lúc nào cũng thuận lợi và mang lại lợi nhuận, vì thỉnh thoảng chúng ta cũng có những phán đoán sai lầm; hay nghề trồng trọt vẫn gặp khó khăn do thời tiết trở ngại; nhưng nhìn chung, nếu chúng ta kiên trì, chăm chỉ thì vẫn gặt hái được thành tựu.
Tôi không thể an phận với một cuộc sống nghèo khổ, chỉ biết háo hức nhìn những người khác hưởng thụ cuộc sống. - Tôi xin có ý kiến! - Một người đàn ông trẻ tuổi ăn mặc tươm tất đứng dậy. Nó đã giúp tôi có được sự thành công như hôm nay đấy.
Bởi vậy, cũng giống như một sự tự bảo vệ mình nhằm chống lại những điểm yếu kém của bản thân, trong những cuộc thương lượng, tôi luôn phân tích lòng tự tin của mình. Họ thường mang hàng từ nơi này sang nơi khác để bán. - Anh hãy làm ơn nói cho tôi biết đi, anh Godoso! Khi chúng ta tới Babylon, liệu chúng ta có bị bán vào trong những bức tường thành kia không?
Trong thành có những con đường, phố xá và nhiều cửa hàng lớn cố định. Nhưng tuyệt nhiên không có ai mời anh một miếng nào. - Hầu hết những người dân ở Babylon chỉ có đủ tiền để sống trong những khu dân cư tồi tàn.
– Sharru Nada đáp lại. - Cháu luôn mong muốn được trở thành một người giống như ông nội của cháu. Do vậy, người nghèo càng nghèo thêm, và người giàu càng giàu thêm.
Rượu của ông ấy rất thơm và ngon. Tuy nhiên, bằng những nỗ lực phi thường, Arad Gula đã trở thành một con người được mọi người ở Damacus kính trọng và ngưỡng mộ. Những nhà khoa học chỉ có thể phỏng đoán Babylon phải trải qua một thời gian rất dài trước khi đạt được các thành tựu nổi bật như thế.
Nghe thế, người nông dân rất hài lòng và bởi vì đứa con vẫn chưa cần đến tiền nên anh ta để người vay tiền vay tiếp số tiền đó. Chúng ta rất khôn ngoan khi tìm đến ánh sáng mặt trời để sưởi ấm, vậy thì tại sao không biết tìm đến sự thông thái để học hỏi kia chứ! Bởi vì đa số họ không biết cách làm giàu, thậm chí khi vàng đến tay, họ cũng không biết cách giữ gìn nó.