Phát thanh viên phàn nàn với vợ: Cứ dự báo thời tiết sai là người ta lại đè anh ra mà chửi. Nhẹ hơn thì nghe làm gì, nó bồng bột, nó trẻ dại. Tôi thấy ông có khiếu phê phán đấy.
Không có nó thì sao? Cuốc bộ hoặc đi xe buýt. Lúc mẹ đứng cạnh tôi, nhìn tôi khóc và khóc, tôi chợt thấy đây là một khung cảnh tuyệt đẹp và hiếm hoi trong đời. Những gì dành cho ngòi bút, em đã dành cả cho anh.
Nếu bạn bị mắc lỡm ngay ở những bài lựa chọn thật ảo đầu tiên, bạn thường khó tránh khỏi lựa chọn sai. Hy vọng bà chị sẽ không hỏi phòng kế toán xem cậu em đến lĩnh lương chưa. Tất nhiên là anh không đích thân cắn trực tiếp mà anh lại dùng đến những con chó ngao của anh.
Nếu tôi không nhầm thì trong đầu các chú không hiếm những ý nghĩ như thế này: Cái lũ choai choai toàn đứa mất dạy. Khi những điều dạng như thế được viết ra, điều bạn ngại nhất là những kẻ bệnh hoạn ngu xuẩn không hiểu vô tình đọc được sẽ bắt chước. Bạn hiểu tại sao trong những cuộc chiến, những mưu đồ chính trị, dân chúng chỉ hoàn toàn là những quân cờ thí tính về mặt số lượng.
Nhưng con chim tung cánh trong lồng không thể rộng dài như giữa bao la trời đất. Người bảo đời là bể khổ. Rồi lửa bén nhanh quá, chẳng buồn đọc.
Nói chung thì tôi đóng vai trò một cầu thủ tự do. Đúng là đồ trẻ con phải làm ông cụ non. Nhưng mà cũng thấy có một niềm tin để hôm sau cắp cặp đến làm.
Mình lại biết thêm một con đường đến đồn công an. Nếu thế thì kiểu Ngộ đó thực chất chỉ là những rung động yếu ớt. Lúc này, đừng coi tôi là nhà văn.
Và lại, vừa mất giấc mơ vừa thêm tội chống người thi hành công vụ. Khoảng cách vô hình. Hắn biết vì hắn đã từng.
Đó là mong muốn của cá nhân bạn. Sở dĩ những kẻ có tài nhưng không có thiện tâm cũng không thoát nổi bất hạnh là vì họ sớm muộn cũng bị quả báo, phản bội từ chính những kẻ thân thích, máu mủ nhất. Món đồ chơi ấy muốn tiếp tục tồn tại, phải tự có sinh mệnh.
Hôm nay đi đâu? Không biết. Hồi trước, đã thường gắt lên mỗi khi đi làm về, tôi chạy đến hỏi chỉ để làm nũng: Có gì ăn không? Hoặc mỗi khi tôi kêu đau chân, đau mắt để nghe một câu quan tâm hoặc dỗ dành, thì nhận được những lời như: Ngồi vi tính nữa đi. Nhưng trong khoảng này, ai đã thực sự chú tâm tích lũy điều đó bên cạnh việc lao vào guồng xoáy kiếm tiền.