Họ nói nghịch chỉ để nói nghịch thôi. Nhưng họ xử cứng rắn vì họ giàu tự trọng. Bảo họ sợ giai nhân, thì không.
Ngày nay trong các học đường có biết bao nhiêu bạn trai đểu giả như vậy. Đem cơm cho cha ăn nhổ mạ, họ nghe từ đầu đ ê vọng lại: Tự do cá nhân ăn nói, xê dịch của họ bị giam lại như nhốt tù.
Thấy mình có thân thể cường tráng, họ đứng gần tuổi đi về già của người cha, gần hình dáng mảnh khảnh của mẹ và chị, đâm ra ý nghĩ tự khoái về sinh lực của mình. Người bạn trăm năm của bạn, ngoài ra nhan sắc mà bạn say mê còn có những đứctính làm cho con người bạn lúc sống chung ngày một tốt đẹp hơn. Thần thoại như vầy:Prométhée ăn trộm lửa của Olympe.
Có khi họ cũng có những ý định tìm những giải quyết, tìm lối giải thoát, tìm các ý kiến hay. Lần nọ tôi đến thăm, ông gặp tôi bắt tay rồi vào nhà trong báo với bà ra tiếp khách. Tất cả các cảnh vật ấy làn say đắm tâm hồn bạn trai.
Lại thêm cái hàng rào tôn giáo, luân lý, pháp luật khiến người nam phải chung thủy với bạn trăm năm. Bạn trai yêu bạn trăm năm vì nhan sắc thấy bạn mình có những tật xấu như láo ăn, thèo lẻo, giả dối, bạn trai tuy không nói ra nhưng không bằng lòng. Do đó nguyên tòa nhà luân lý trong bạn trai sụp đổ.
Nếu hỏi những đường nét tương lai của họ ra sau, họ sẽ lúng túng. Giá trị của bạn ở đó, chớ không phải ở nhan sắc, ăn mặc, tiền của. Giải thích cho họ thấy lý do nào có vũ trụ và nhân sinh.
Còn cái tật đi khoe nữa. Lắm lúc họ mặc kiểu đơn sơ bằng lụa vải đơn sơ, thông thường. Nhiều cha mẹ bực dọc khi thấy con cái con nít của mình có một lối sống như ăn nói, đòi ăn mặc, chơi nhởi riêng.
Có người cho đó là tính ích kỷ đ àn ông. Người tri kỷ là người am hiểu họ, bằng kinh nghiệm, bằng trí sáng suốt, bằng sự tín nhiệm tỏ bày của họ. Nhưng họ rất yếu đuối trước hiện diện của người đẹp.
Có thể không nên gọi nó là tâm giao vì kẻ thi hành nó chỉ tìm lạc thú thể xác cho nhau. Cứ quan sát bạn trai lúc còn trong nôi, lúc chưa có tuổi khôn thì biết. Ai biết nghĩ đến vấn đề luân lý cho hạ cấp thụ giáo của mình thì nên lấy câu ấy làm tiên ngữ.
Về đường tình ái, họ vẫn bị những cám dỗ nhất là trong tâm tưởng. Tại sao sau lúc họ đóng vai trò thế Thượng đế gieo một mầm sống rồi họ không can thiệp gì hết vào sự lớn lên về thể xác của đứa con mà về sau họ tha thiết yêu con? Trả lời câu hỏi nầy phải chạy đến tình yêu và nhất là lương tâm. Ngày nay ta thấy ở thành thị nhiều cô, nhiều bà rất đắc tội với chồng, với con.