Những chặng đường bạn đi qua, những công việc bạn đã và đang làm, những người bạn đã từng gặp, tiếp xúc hay kết bạn ắt sẽ khác đi nếu không có bạn. Một cuốn sách hay sẽ giúp chúng ta gặt hái thêm những kiến thức quý báu, khám phá những giá trị mới bổ ích cho bản thân đồng thời tâm hồn mình cũng được tĩnh lặng và thanh nhàn hơn. Để rồi sau đó bạn có thể nhìn lại chặng đường đã qua và cảm nhận được giá trị của sự dũng cảm và cách nhìn mới mà không có cảm giác ân hận hay nuối tiếc khi luôn nghĩ rằng lẽ ra phải quay lại từ đầu - vì đôi lúc đó là điều không thể.
Cứ ngỡ hai người phải ở cách xa nhau 2 đầu trái đất, hoá ra Andy và người bạn của mình sống trong cùng một khu phố, nhà của họ vốn chỉ cách nhau vài căn nhà! Khi cả con đường bị mất điện thì nhà của hai người cũng cùng chung số phận. Sisyphus phải bắt đầu lại từ đầu, khi anh gần như sắp đưa được tảng đá lên đỉnh đồi thì nó lại lăn xuống một lần nữa. Tại sao mẹ cô lại đề cập đến chuyện nghề nghiệp của các con gái bằng một giọng điệu như thể bà thất vọng về công việc của Mary?
Thực tế đã chứng minh: chỉ những ai dám mơ ước thì mới có nhiều cơ hội biến giấc mơ thành hiện thực. Tại sao nhà trường lại bố trí như vậy? Vị trưởng khoa đã chọn phòng đó vì nó có diện tích phù hợp với số lượng sinh viên tham dự kỳ thi hôm đó, còn các nhân viên bảo dưỡng lại được gửi đến vào buổi sáng, trời mát hơn và làm việc ngoài trời sẽ dễ chịu hơn. Tôi muốn là một người công nhân tốt hơn.
Giờ đây, khoảng cách địa lý không còn là rào cả nữa, Sally và mẹ liên lạc thường xuyên hơn. Sau một thời gian, do rèn luyện, chấp hành nội quy tốt và có đơn cứu xét giảm án đặc biệt của gia đình bị hại, cậu được thả tự do sớm hơn hạn tù 6 năm. Thế rồi hoá đơn điện thoại được gửi đến.
Các nhà nghiên cứu giải thích, "Những người hài lòng với cuộc sống không phải lúc nào cũng có những mối quan hệ tốt đẹp với tất cả mọi người. Chúng ta cứ đẩy, đẩy và đẩy mà chẳng bao giờ để ý rằng làm như thế sẽ chẳng giải quyết được chuyện gì cả… vì chính bản thân nó đã như vậy rồi. Người thợ máy và bác sĩ, giáo viên và anh đầu bếp, người quản gia và ông thị trưởng có lẽ không thể có cùng chung một sở thích, nhưng tất cả họ đều có thể ngồi chung với nhau bàn luận về những diễn biến trong các trận bóng có đội Indiana tham dự.
Đến một hôm, cậu được gọi ra phòng thăm nuôi. Do đó, họ thay phiên nhau, mỗi năm tổ chức ở nhà của một người. Khi mọi việc xấu đi, chúng ta luôn tìm cách trách cứ, và thường nhìn vào gương rồi phiền trách chính hình ảnh của mình.
Còn những người không hạnh phúc đón nhận thất bại một cách bực bội và "xé to" nó ra, biến nó thành "đại diện" cho con người của họ, hơn nữa còn dùng nó để dự đoán những sự kiện tương lai của họ nữa - và rút cục là họ không dám làm gì cho dù cơ hội có đến hay không? Việc tự giam mình trong nhà hay ngăn không cho con cái chơi thể thao hoặc tránh xa những thứ khác chẳng phải là giải pháp tốt nhất để có thể ngăn chặn mối nguy hiểm sảy ra. Một chiều thứ bảy, hai người đàn ông - là hàng xóm của nhau trong những căn nhà cũ kỹ có cùng kích thước - đều đang ở sân sau nhà mình.
Và đây là câu chuyện mà ông nhớ nhất: bữa nọ khi Neil đang đi lang thang trong thị trấn trong bộ quần áo đã sờn và cũ rách mà ông đã mua từ một tiệm bán đồ cũ, Ngài thị trưởng trông thấy ông và hỏi ông đi đâu. Sẽ không có người chiến thắng trong cuộc gây hấn với người thân Bộ Lao động Mỹ đã thực hiện một cuộc nghiên cứu trên những công nhân lớn tuổi, để tìm hiểu xem động cơ nào khiến họ muốn được tiếp tục đi làm và điều gì khiến họ muốn về hưu.
Điều này khiến người ta cảm thấy hình ảnh tự đắc của ông chỉ là chiếc mặt nạ giả che đập một sự thật - là ông không có năng lực như ông đã cố tình thể hiện. Điều đó sẽ giúp bạn cảm thấy hài lòng và thanh thản. Những gương mặt trắng bệch trở nên tràn đầy sức sống, và những đôi mắt trở nên linh hoạt hẳn lên".
Điều này rất quan trọng vì nó sẽ quyết định ai là người giành chức vô địch. Nellie đã đánh mất tình chị em với em gái mình. Sau cùng ông nói: "lẽ ra tôi nên đến cảnh sát thú tội ngay từ đầu thì có lẽ cuộc sống tinh thần của tôi dễ chịu hơn, lương tâm tôi thanh thản hơn".