Và hơn hết, hiểu biết lẫn nhau và cùng tiến đến một đường lối giáo dục đúng đắn. Thấy cả thơ, mẹ bảo: Đừng đốt, để mẹ đọc. Còn bao nhiêu cái để khám phá.
Thi thoảng chúng bay rợp trời. Với khả năng phân tích cũng như những luồng suy nghĩ sâu sắc, ông ta có thể bắt vở được những giấc mơ của mình. Nhưng họ đã quên sự bất bình ấy và cũng chẳng tìm ra được những cái đúng đắn, hay ho đôi lúc lạc vào trong những giáo điều vô nghĩa-như khi sục một chiếc vợt xuống mương nước toàn cá lòng tong đôi lúc cũng tình cờ vớt được một con cá đẹp.
Và ngày ngày anh được cho chén những miếng ngon để quên đi sự dằn vặt vì đẩy những con chó mình từng yêu quí đến chỗ chết khi đi cắn nhau. Một kẻ lạc loài vô cảm. Đằng này… Mẹ kiếp! Sao mà mình bình thản quá.
Sức khỏe phải tự mình giữ. Tiếc là lại mất đi cái hứng đó giữa bóng mát của cây cối và những tiếng chim đủ loại. Ấy, đừng bảo tở hoang tưởng.
Nhà cao cửa rộng, vợ đẹp, bồ xinh và ma túy nếu cần. Chấp nhận để tỏa sáng át đi vùng u tối đó. Nhưng đằng sau mọi vai diễn phản diện hay chính diện, thật thà hay dối trá đều cần một tâm hồn lương thiện.
Nhưng đằng sau mọi vai diễn phản diện hay chính diện, thật thà hay dối trá đều cần một tâm hồn lương thiện. Nhưng người đem đến lí luận và động lực lại chính là giới trí thức. Cháu bảo: Con hơn cha là nhà có phúc ạ.
Nhưng sống là gì nếu chỉ biết chịu đựng nhau. Nên bạn có thể quyết định bạn không hối hận. À, thì ra… Tiếng reo ngô nghê trước hai con chó của thằng em tôi làm tôi giật mình.
Những tâm hồn đã chết, đó là một sự tội nghiệp. Ban đầu, sức mạnh, khao khát tuổi trẻ khiến bạn không dung hòa được. Còn nếu nó tương đối đúng thì chúng ta cùng suy luận tiếp…
Nhưng gã này có vẻ nhọn nữa, như một núi băng, còn đen như một cái gốc cây cháy. Nó, tôi, đọc rất nhiều truyện tranh, chơi khá nhiều game, điều đó rất tốt cho phản xạ và tính biện chứng, linh hoạt. Mà phần lớn vì bạn mất tự do.
Đừng làm mọi người buồn lo. Càng ngày càng đông những kẻ hững hờ. Một là: Nếu tôi hoặc một người tôi yêu mến mắc bệnh hiểm nghèo cần chữa trị với chi phí rất lớn thì làm thế nào? Hai là: Khi phải hứng chịu những bất công của quyền lực thì phải chống lại bằng cách nào?