Ông làm thế nào để sống lâu như vậy? Trước hết, cố nhiên là ông thừa hưởng của tổ tiên sự trường thọ cũng như những người khác thừa hưởng một đặc điểm về thể chất của ông cha. Nếu không làm sao cho tài chánh khá hơn được thì thôi, cũng cứ vui vẻ đi, đừng đầy đoạ tấm thân mà uất ức về một tình cảnh không thể thay đổi được Mình lo về chuyện gì vậy? Áp dụng luật trung bình xem việc đó có thể xảy ra được không đã!".
Chính ông đã khám phá ra rằng một câu trả lời hoà nhã có thể làm nguôi cơn giận của một người. Có người khuyên một cô học sinh của tôi nên viết văn vì cô ta có một số dụng ngữ khá lớn. Chẳng hạn như lần sau ta có muốn chê lòng tốt của ai trước mặt chúng ta, thì ta hãy ngừng ngay lại.
Carrier lại quý báu và có kết quả thần hiệu như vậy? Kaltenborn, nhà phê bình tin tức nổi danh trêen đài phát thanh, cũng đã có lần phải áp dụng phương sách đó. Lúc ấy ông 22 tuổi, muốn qua chơi u châu, bèn xin chăn nuôi bò trên một chiếc tàu chở bò.
Thiệt ra đời tôi cũng như đời hết thảy chúng ta, nhờ Chúa, còn được nhiều nỗi đáng vui. Tôi tới nơi vào giữa mùa du lịch. Dù bạn có do bẩm tính hoặc do giáo dục đi nữa, thì một đạo nào, dù bạn có hoài nghi mọi tin tưởng đi nữa, thì cầu nguyện cũng giúp bạn được nhiều hơn bạn ngờ, vì cầu nguyện là một thực tiển.
Và tôi thấy phương pháp ấy công hiệu. Nhưng về sau bị một đàn sâu đục khoét nó đành chịu đổ lăn ra. Thật là bao nỗi oán giận chua chát chỉ vì một nguyên nhân lặt vặt: một bó cỏ khô.
Chương trình ấy và sự quyết ý thi thành cho kỳ được, đã giúp ông nổi danh, đã thúc giục ông tiếp tục viết trong chín năm ròng rã. Tôi giận tới nỗi nhất định không khi nào trở về nhà nữa. Để trị bịnh ấy, bạn phải phá sức thôi miên đó đi.
Từ đó không có tin tức gì về con hết. Nhưng ở đây người ta đã mở mắt giùm tôi và tôi nhận thấy bứt rứt, lo lắng là vô ích quá. Nó gởi lại bà số tiền đó như gởi tại nhà ngần hàng cho trẻ em vậy.
Và khi chúng tôi tới không thấy ông đương nguyền rủa muỗi mà lại thấy ông đương thổi còi. "Bây giờ con mới biết lòng yêu nước không đủ làm tinh thần con thư thái trước chết. Hoặc tôi hỏi người thợ hớt tóc đứng suốt ngày có thấy mệt không.
Xe chạy qua sông Hudson được một lát, tôi nghe người bán vé nói: "Tới cuốn đường rồi, thưa cô". Cescil dạy y khoa tại trưởng Đại học Cornell được khắp thế giới nhận là một chuyên môn về chứng sưng khớp xương. Bà Margaret Fuller, người bênh vực nữ quyền nổi danh nhất ở Anh, một lần dùng câu này làm châm ngôn: "Cõi đời ra sao, tôi nhận làm vậy!".
Nhưng thời đó đã qua rồi. Khi không bán được cho tiệmtạp hóa nào, ông đi quanh tiệm mà suy nghĩ. "Hãy can đảm chống đối với bệnh; đừng ưu phiền nữa; làm việc gì cho khuây kho đi!".